Quý Đường Đường rốt cục cũng ý thức được đã bị lộ tẩy, vậy nên hành vi búi tóc đắp mặt nạ nhất thời trở nên vô cùng ngớ ngẩn — thành thật mà nói, sau khi hóa trang như vậy, đến cô soi gương còn chẳng nhận ra mình, Nhạc Phong rốt cuộc nhận ra bằng cách nào? 
Cô nhìn Nhạc Phong một cái, không nói gì, vươn tay gỡ mặt nạ trên mặt xuống, rũ mí mắt dùng mu bàn tay chùi hết dịch nhờn do mặt nạ để lại, Thập Tam Nhạn mới đầu không nhận ra cô, cho đến khi cô buông tóc xuống, Thập Tam Nhạn mới giật mình: “Cô không phải là… cô gái cắm chổi kia sao?” 
Không nhắc đến chổi thì thôi, vừa nhắc đến, cơn tức của Nhạc Phong lại bốc lên, đương nhiên không chỉ có tức, cùng với đó còn có sự sung sướng hả hê tràn trề: đây mới gọi là quả báo tới nhanh, nhóc con nhà cô lúc cắm chổi không phải rất ngoan độc hay sao, cứ vênh váo nữa đi cho gia xem nào? 
Thập Tam Nhạn không nhịn được mà vui vẻ: “Trùng hợp vậy sao, là cô muốn bán ngọc?” 
“Thôi đi, cô ta? Bán ngọc? Bán cá cũng không đủ trình độ.” Nhạc Phong cười lạnh. “Lừa đảo toàn tập.” 
Quý Đường Đường vẫn chưa lên tiếng, trong lòng đã mắng chửi Nhạc Phong đến máu chó ngập đầu. 
Cũng không hiểu tại sao, Thập Tam Nhạn rất ngứa mắt cái vẻ phách lối của Nhạc Phong, không tự chủ mà đứng về phe Quý Đường Đường: “Ai u, oán khí không ít nhỉ. Cô gái này sao lại là lừa đảo được? Lừa cậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-gio/2284052/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.