Lúc Huyền Tụng rời phòng, Cố Kinh Mặc và Vân Túc Nịnh đang đối mặt trầm mặc đứng đó, giống một trận giằng co không phân cao thấp.
Lúc thấy Huyền Tụng đến, Vân Túc Nịnh mới hồi phục tinh thần vội vàng chào tạm biệt đi tìm Hoàng Đào.
Ánh mắt của Huyền Tụng nhìn theo Vân Túc Nịnh, cho đến khi bóng dáng Vân Túc Nịnh biến mất trong bóng đêm vô tận mới nhìn về phía Cố Kinh Mặc.
"Đi, đi ngắm sao." Cố Kinh Mặc xoay người lại nhìn thẳng Huyền Tụng nói.
Huyền Tụng nhìn nàng: "..."
Trong lúc hắn trầm mặc thì nhìn thấy Cố Kinh Mặc lấy pháp khí trói người từ trong Bách Bảo ngọc ra, chắc là lấy pháp khí của ba đệ tử Duyên Yên các ra dùng.
Hắn cũng coi như thức thời, không cần Cố Kinh Mặc động thủ liền đồng ý: "Ta đi."
Cố Kinh Mặc lúc này mới thu pháp khí lại, hài lòng vỗ vỗ Bách Bảo ngọc, cười chỉ về một hướng: "Bên này."
"Được."
Hai người đều không đi nhanh, mà từ tốn đi về phía toà kiến trúc cao nhất Tố Lưu Quang cốc, bóng dáng hai người dưới ánh trăng thanh lãnh chiếu xuống đường đá xanh, không xa không gần sánh vai mà đi, nữ tử trên đường sôi nổi, nam tử thì lại trầm ổn.
Tới nơi bọn họ dùng kinh thân thuật nhảy lên nóc nhà, hai người cách nhau một khoảng ngồi xuống, đề phòng Cố Kinh Mặc trong đêm an tĩnh cháy rừng rực trên nóc nhà của Tố Lưu Quang cốc.
Huyền Tụng vẫn ngồi đoan chính, Cố Kinh Mặc lại thản nhiên ngửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-bac-huyet-te-ma-ton-nang-vi-cai-gi-khong-vui/2436231/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.