Thẩm Doanh Doanh tạm thời tiếp quản quân quyền, liền dời trại đến phía Bắc Âm sơn, canh giữ trên cửa ải Ác Dương lĩnh. Trại lần này, dựng rộng hơn so với lúc hành quân trên đường rất nhiều, Nguyên soái cuối cùng cũng coi như có doanh trướng riêng, tách biệt với soái trướng để nghị sự.
Đại Dung vẫn chưa lạnh, gió lạnh phía Bắc Âm sơn đã gào thét, đặc biệt đến buổi tối, cực kỳ rét buốt. Thẩm Lâu đắp kín mền cho Lâm Tín còn mê man, đem một bình nước nóng nhét vào bên chân hắn. Hai chân lạnh lẽo trắng đến gần như trong suốt, có thể nhìn thấy mạch máu màu xanh.
Chu Tinh Ly nói hài tử này mất máu quá nhiều, sợ lạnh sẽ nhiễm phong hàn, sai mấy người Uyên A ra ngoài ngàn dặm để mua lò sưởi, bình nước nóng, thuốc bổ, đồ ăn. Lúc mua về, Thẩm Lâu vẫn ôm hắn.
Hoàng Các bưng một chén canh thuốc vén rèm vào, nhìn thấy Quốc công nhà mình đang nâng chân Cát Lộc Hầu ngẩn người, lập tức cúi đầu, không dám nhìn nhiều. Tử Xu bị Chu Tinh Ly chộp tới làm cu li —— nấu thuốc, hầm gà, nướng cá, nấu cháo, nên người bưng thuốc liền biến thành Hoàng Các.
Nghe tiếng động, Thẩm Lâu lập tức dùng chăn che kín chân Lâm Tín, trầm giọng hỏi: “Hoàng Các, Cô hồi nhỏ có từng đi qua núi tuyết phụ cận Vị Thủy không?”
“Ngài không nhớ rõ?” Hoàng Các hơi bất ngờ, trong sự nhận thức của hắn, Thẩm Thanh Khuyết sớm thông tuệ hẳn phải nhớ rõ mấy việc lúc đó, “Mùa đông năm chín tuổi, chúng ta đi săn thú trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuoc-loc/1285919/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.