Kim qua tử đè ở đầu ngón cái, bắn lên, liền hạ xuống. Lâm Tín tiếp vứt đồ vật nhỏ kia, chậm rãi trở lại Đông cung.
Ngoại trừ lời nói về xin cơm đoán mệnh vô liêm sỉ, những câu sư phụ nói đều có nghĩa.
Từ khi bước vào toà Hoàng thành Đại Dung cao sừng sững, hắn đã quyết định phải làm sao, trong mỗi một chuyện, mỗi một câu nói, đều đang tính kế. Chỉ có điều đến bước ngoặt, trong lòng oan ức, tìm sư phụ làm nũng chơi xấu thôi.
Tới nơi ngày ấy hỏi đường, đem kim qua tử chôn dưới gạch đá xanh, cụp mắt niệm một đoạn vãng sanh chú [1].
[1] giải nghiệp chướng, để vãng sanh về nơi cực lạc (Phật giáo)
Cung nữ ba ngàn, chết lại cố tình là tiểu cung nữ từng nói chuyện với hắn, vừa vặn kéo đến trước mặt hắn. Lâm Tín không phải thiếu niên ngu ngốc, Phong gia trong Hoàng cung này có gì hắn còn chưa rõ ràng. Đây là Hoàng Đế cố ý cho hắn thấy, muốn hắn biết hiện nay đại quý tộc có bao nhiêu hung hăng, Hoàng gia có bao nhiêu gian nan, mạng người có bao nhiêu thấp hèn.
Về phần ai giết chết tiểu cung nữ, đã không còn là trọng yếu. Ta không giết Bá Nhân, Bá Nhân lại vì ta mà chết [2].
[2] Vương Đạo là đại thần, tể tướng dưới thời Đông Tấn trong lịch sử Trung Quốc. Chu Nghĩ, tự là Bá Nhân, từng giúp Vương Đạo dâng sớ vô tội, nhưng trong một yến tiệc bị Vương Đạo hiểu nhầm sinh lòng oán hận.
Vương Đôn tạo phản vào kinh, hỏi Vương Đạo rằng có nên cho Chu Nghĩ làm Phủ ứng tam ti hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuoc-loc/1285870/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.