“Tiếu Tiếu, em thậtsự muốn dùng hạnh phúc của mình làm tiền cược? Nghe nói, Tiêu Dịch Thành là một nhân vật vô cùng nguy hiểm, không dễ chọc đâu.” Trên ghế salon,cô gái trang điểm đậm đến mức gần như không nhận ra dung mạo thật nhìnTô Yên Nhiên bên cạnh, sau đó thổi nhẹ bộ móng tay vừa sơn màu đen củamình.
Tô Yên Nhiên kiểm tra cách ăn mặc của mình trong gương lầncuối, cười với chính mình trong gương một cái - rất tốt, cái cô muốnchính là vẻ đẹp nhu mì, thẹn thùng này, là cảm giác ham muốn dục vọngnày. Sau đó nhàn nhạt nói: “Dù có khó khăn hơn nữa, em cũng muốn lấy lại món đồ của mẹ em - đó là nỗi bận tâm duy nhất mẹ để lại cho em. Em làngười vốn chỉ có hai bàn tay trắng, không có gì để mất, cùng lắm là mấtđi một tấm màng mỏng mà thôi, chị cũng biết cuộc đời em vốn dĩ không có ý định lập gia đình, thứ đó đối với em mà nói có hay không cũng khôngquan trọng.”
”Vậy còn A Miên thì sao, em không quan tâm nữa à?Cậu ta chưa đủ tốt với em sao? Em không cần giả vờ với chị, cậu ta thích em, cũng đâu phải chuyện ngày một ngày hai.”
Nghe vậy, đôi mắtsáng ngời trong suốt của Tô Yên Nhiên lóe lên: “Anh ấy không đủ để embuông bỏ được ý niệm trong lòng. Em cũng không xứng để anh ấy kiên trìchờ đợi như vậy - vừa hay mượn cơ hội lần này để anh ấy bỏ cuộc.”
”Vậy được, em đi đi.” Cô gái nhún vai tỏ vẻ thờ ơ.
”Cảm ơn, chị.” Tô Yên Nhiên quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuoc-lay-tinh-yeu/65943/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.