Đã gần một giờ đêm, đèn trong phòng ngủ chính vẫn sáng, Giản Chước Bạch và Hề Mạn đều không ngủ.
Giản Chước Bạch ghé vào trước cửa sổ ban công phòng ngủ, hai ngón tay kẹp điếu thuốc đưa lên miệng rít một hơi, làn khói hít vào nhả ra tản đi, nhưng lại không thể xua tan cỗ đè nén trong lồng ngực.
Trong phòng tắm bao phủ hơi nước, Hề Mạn đứng dưới vòi hoa sen, dòng nước ấm áp đua nhau nện xuống bờ vai mảnh khảnh của cô, lại theo da thịt chảy xuống dưới sàn.
Cô rửa mặt, trong đầu dần dần hiện lên chuyện vừa rồi.
Từ lúc Giản Chước Bạch tự tin vô đối nói muốn khiến cô hạnh phúc, cho đến khi thân hình anh chấn động, sắc mặt đột nhiên tối sầm lại, cũng chỉ là vài giây ngắn ngủi.
Sự việc phát sinh đột ngột, Hề Mạn lúc đó vẫn đang khẩn trương nhắm chặt hai mắt, sau khi nhận ra có gì đó không ổn, bản thân cô cũng có chút sững sờ trước biến cố nảy sinh bất ngờ này.
Nhướng mi mắt lên, cô nhìn thấy ánh mắt đầy luống cuống và khó tin của người đàn ông.
Có lẽ là đời này chưa từng mất mặt như vậy.
Một khắc kia, chắc hẳn là anh rất muốn di cư lên sao Hoả.
Hề Mạn cũng không ngờ anh nhìn qua trông lợi hại như vậy, cuối cùng lại bị lật xe.
Càng nghĩ càng buồn cười, bả vai cô run lên vài cái, trực tiếp phá lên cười.
Vì người đàn ông không ở đây, Hề Mạn càng cười không kiêng nể gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuoc-chuoc-lang-man/2841533/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.