Hoá ra là thím đói bụng sao?
Điềm Điềm vội vàng lấy chiếc cặp sách nhỏ của mình tới, mở khóa ra, lấy ra mấy chiếc bánh quy có hình thù dễ thương khác nhau đưa cho Hề Mạn: "Thím ơi, thím mau ăn một chút đi, ăn xong sẽ không đói nữa đâu ạ."
Hề Mạn cười nói: "Điềm Điềm có nhiều đồ ăn ngon như vậy sao?"
"Vâng ạ, là do cô giáo ở nhà trẻ bọn con phát cho đó, của con có hai phần lận."
Hề Mạn ngạc nhiên: "Tại sao cháu lại có hai phần?"
Điềm Điềm nói: "Tiểu Vũ Điểm ăn hết bánh quế hoa mẹ làm cho con, con liền giành hết bánh quy của bạn ấy, như vậy mới công bằng. Ba mẹ nói, các bạn nhỏ ở trường mẫu giáo không được chiếm tiện nghi của người khác, cũng không thể chịu thiệt thòi được. Nếu không sau một thời gian dài, mọi người sẽ nghĩ mình là người dễ bị bắt nạt."
Hề Mạn không biết Tiểu Vũ Điểm là ai, đoán chắc là bạn học ở trường mẫu giáo của cô nhóc.
Tuổi còn nhỏ như vậy mà đã biết công bằng, đáy mắt Hề Mạn lộ ra mấy phần tán dương.
Cô bé này quả là khiến người khác rất yêu thích.
Điềm Điềm nhét bánh quy vào tay Hề Mạn: "Thím ơi, bánh quy ở trường con ngon lắm, thím mau ăn đi, ăn xong sẽ không đói nữa đâu."
Hề Mạn cười xé gói bánh ra: "Được, vậy thím nếm thử một cái nhé."
Bên trong là một chiếc bánh quy hình chú thỏ, cô cắn một miếng, vị sữa béo ngậy tràn ngập khoang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuoc-chuoc-lang-man/2833775/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.