Thứ 5 – Tháng 11: Chút nắng ấm dần làm tan giá lạnh của cơn mưa đêm.
Diệp Anh khoác vội một chiếc áo len mỏng, chạy ra mở cửa. Vừa nhìn thấy cô, con Bob đã tiến đến, ngồi yên lặng trên hai chân trước và rên khẽ những tiếng khó hiểu. Diệp Anh nhướn mày nhìn Khải Hưng, hỏi:
- Nó muốn gì ở tôi?
Khải Hưng loay hoay giữ thăng bằng với chiếc nạng, nhìn Diệp Anh, ánh mắt khẩn khoản.
- Hôm nay, cô cho hai bọn tôi ngủ nhờ được không?
- Nhà anh ngoài phòng khách và phòng ngủ cháy đen thì còn phòng bếp và phòng vệ sinh. Chẳng nhẽ không đủ cho anh và con Bob?
- Hôm nay tôi kêu thợ đến sửa. Họ ngủ lại nhưng ngáy to quá. Trong nhà lại toàn mùi sơn và xi măng.
- Nhà anh sửa bao lâu thì xong?
- Chắc phải nửa tháng. Nhưng cô yên tâm. Mai tôi sẽ chuyển đồ qua nhà bạn ở.
Diệp Anh mở cửa cho con Bob chạy vào rồi đóng lại, nhướn mày nhìn Khải Hưng.
- Cô nhìn xem, tôi thế này thì làm được gì.
- Anh đưa tay đây.
- Không phải cô định trói tôi lại chứ?
Diệp Anh cầm lấy tay Khải Hưng khoác qua vai mình, đẩy cửa, dìu anh vào nhà.
Khải Hưng nằm trên giường, cố nhích dần từng chút để tìm tư thế thích hợp cho mình.
- Gia đình tôi đều là người thấp bé. Anh chịu khó một chút.
- Không sao. Nhưng tôi ngủ ở đây rồi thì cô ngủ ở đâu?
- Sáng mai anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-toi-da-thay-doi-nhu-the-day/2141595/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.