Ngôn Cảnh Tắc nhìn thấy Tô Mặc Tu nhào về phía mình, theo bản năng mà tiếp được y, ôm người đầy cõi lòng. Cùng lúc đó, Ngôn Cảnh Tắc cũng thấy được vết máu nơi khóe miệng Tô Mặc Tu. Trong lúc nhất thời, cái gì hắn cũng bất chấp, vội vàng hỏi: “Mặc Tu, ngươi làm sao vậy?” Tô Mặc Tu không sao cả, y hộc máu là bởi vì uy áp cùng với phong ấn trong cơ thể bị phá tan, tuy rằng bị chút thương nhỏ, nhưng tu vi một lần nữa trở lại trong thân thể của mình, cảm giác còn khá tốt. Y là đâm mặt tiến vào, ý thức được Tiêu Dạ ôm lấy chính mình, tâm tình y thật phức tạp, duỗi tay bắt lấy cánh tay Tiêu Dạ mà nhìn Tiêu Dạ: “Tiêu Dạ……” Trong đầu Tô Mặc Tu rất loạn. Y muốn biết Tiêu Dạ cùng mình ở bên nhau có phải do lưu li tịnh thể của mình hay không. Y cũng rất lo lắng, sợ Tiêu Dạ một lát sau khi tiếp được mình thì lại bị Sùng Dương chân nhân đả thương. Còn nữa, Tiêu Dạ là ma tu…… Từ nhỏ y tiếp thu giáo dục về đạo, tu tiên tuy nói không phải vì giúp đỡ chính nghĩa, nhưng thấy kẻ tội ác tày trời cũng sẽ giết chết chúng. Nếu trên tay Tiêu Dạ tràn đày máu tươi…. Y há có thể thả hắn đi? Nhưng chỉ cần tưởng tượng đến Tiêu Dạ sẽ chết, tim y lại như bị dao cắt. Tô Mặc Tu mang theo cảm xúc phức tạp ngẩng đầu lên, chợt nhìn thấy…… Hạo Nhiên chân nhân. Biểu cảm Tô Mặc Tu nháy mắt cứng đờ, trong lòng cũng mờ mịt một mảnh, cái gì cũng nhớ không nổi. Lúc này, Ngôn Cảnh Tắc cũng đã bắt đầu kiểm tra thân thể Tô Mặc Tu. Linh lực hắn dạo qua một vòng cơ thể Tô Mặc Tu, phát hiện Tô Mặc Tu chỉ bị chút thương nhỏ, nháy mắt thả lỏng lại, sau đó đào ta đan dược cho Tô Mặc Tu dùng. “A Tu, ngươi bị thương, dùng chút đan dược đi.” Ngôn Cảnh Tắc đem một viên đan dược đưa tới bên miệng Tô Mặc Tu. Trước đó hắn vội vã đi ra ngoài là do sợ Tô Mặc Tu sẽ xảy ra chuyện, nhưng hiện tại Tô Mặc Tu cũng vào rồi…… Hắn cũng không vội ra ngoài. Tô Mặc Tu hé miệng, lại không có ăn đan dược, mà là nói: “Hạo Nhiên chân nhân?” Thật ra Ngôn Cảnh Tắc vào lúc bị Thất Mang trận bao phủ cũng đã ý thức được, thân phận mình sẽ giấu không được. Đột nhiên gặp phải chuyện này, Tô Mặc Tu chắc chắn rất lo lắng cho hắn, nếu hắn còn gạt Tô Mặc Tu, vậy quá không phải người. Tình huống bây giờ, hắn chỉ có thể thẳng thắn với Tô Mặc Tu. Ngôn Cảnh Tắc sớm đã làm tốt chuẩn bị, cho nên ban nãy lúc muốn đi ra ngoài cũng chưa mang lại mặt nạ lần nữa, bây giờ Tô Mặc Tu gọi mình là…. Ngôn Cảnh Tắc lộ ra một nụ cười hiền từ: “Ngoan, dùng đan dược trước đi.” Trước đó biểu cảm của Tô Mặc Tu đã rất mờ mịt, hiện tại càng mờ mịt hơn, thậm chí cho người ta một loại cảm giác như ngây ngốc. Hạo Nhiên chân nhân là đối tượng sùng bái của tuyệt đại đa số người ở Tu chân giới, tất nhiên cũng bao gồm Tô Mặc Tu. Hiện tại, người cao cao tại thượng, xa xôi không thể với tới, thế mà lại ôm mình…… Tô Mặc Tu hoài nghi mình đang nằm mơ. Trận pháp này là ảo cảnh đi? Ảo cảnh này thật sự quá lợi hại, thế mà biến ra một cảnh tượng đáng sợ như vậy. Càng đáng sợ chính là, nhìn thấy Hạo Nhiên chân nhân, y thế mà có hơi…. Muốn thơm Hạo Nhiên chân nhân. Y điên rồi ư? Không không không, chắc chắn là trận pháp mang theo cho y tác dụng phụ, là trận pháp mê hoặc y! Tô Mặc Tu đột nhiên từ trong lồng ngực Ngôn Cảnh Tắc đứng lên. Sau khi đứng lên…. Y liền thấy được Sùng Dương chân nhân đứng bên cạnh. Sùng Dương chân nhân dùng ánh mắt vô cùng phức tạp nhìn Tô Mặc Tu. Trước đó Sùng Dương chân nhân cùng những người khác quan sát hai người Tô Mặc Tu Tiêu Dạ cũng đã phát hiện, giữa hai người có ái muội. Lúc ấy y chỉ cảm thấy Tiêu Dạ là ma tu bụng dạ khó lường, câu dẫn đệ tử Kình Thiên Tông, nhưng hiện tại Tiêu Dạ là sư thúc tổ…… Nhìn thấy sư thúc của mình tổ dỗ dỗ Tô Mặc Tu ăn đan dược, Sùng Dương chân nhân cả người đều thấy không ổn. Tô Mặc Tu là đồ đệ của đồ đệ y, là đồ tôn của y, nhưng xem tình huống trước mắt…… Sau này y phải kêu Tô Mặc Tu là cái gì? Sư thúc tổ mẫu? Tô Mặc Tu sau khi nhìn thấy biểu cảm vặn vẹo của Sùng Dương chân nhân, càng thêm khẳng định mình đang ở trong trận pháp. Bằng không…… Sùng Dương chân nhân sao lại lộ ra biểu cảm như thế? Chỉ là, trận pháp này làm sao đánh vỡ? Thôi, trận pháp do bảy cao thủ Nguyên Anh kỳ cùng nhau duy trì, y chắc chắn không phá nổi, cứ dứt khoát mặc kệ. Tô Mặc Tu đứng dậy đi về phía trước. Y tính toán nhìn xem khắp nơi, xem có thể gặp được Tiêu Dạ hay không. Mặc kệ thế nào…… Y không muốn lại đối mặt với Hạo Nhiên chân nhân làm y tâm động cùng Sùng Dương chân nhân mặt mày quái dị! “A Tu?” Ngôn Cảnh Tắc vội vàng đuổi theo, “Ngươi bị thương, mau dùng đan dược ngồi xuống điều tức!” Tô Mặc Tu không thèm để ý tới. Đan dược trong trận pháp có thể tùy tiện ăn sao? Còn có ngồi xuống điều tức…… trước đó y nghe Sùng Dương chân nhân bọn họ nói, thì biết trận pháp rất lợi hại…… Sao có thể ở trong trận pháp đả tọa điều tức được?! Ngôn Cảnh Tắc: “……” A Tu nhà hắn là muốn đi đâu vậy nè! Sùng Dương chân nhân: “……” Sư thúc tổ thay đổi một khuôn mặt, Tô Mặc Tu nhận không ra luôn! Ngôn Cảnh Tắc nghĩ nghĩ, hỏi Sùng Dương chân nhân: “Ngươi dùng đại trận để đối phó…… thân phận Tiêu Dạ không đơn giản à?” “Hắn có khả năng là con trai của Diệp Phá Thiên.” Sùng Dương chân nhân nói. “Hóa ra là con trai Diệp Phá Thiên, trách không được nhẫn trữ vật có nhiều đồ tốt như vậy.” Ngôn Cảnh Tắc nói, “Ngươi đi ra ngoài trước, thả ra tiếng gió, cứ nói Tiêu Dạ đã chết, xem có thể đưa Diệp Phá Thiên đến không.” “Sư thúc tổ, người thì sao?” Sùng Dương chân nhân hỏi. “Ta……” Ngôn Cảnh Tắc còn chưa mở miệng, Tô Mặc Tu đột nhiên xuất hiện hỏi: “Tiêu Dạ đã chết ư?” Tô Mặc Tu nãy giờ một bộ như đi vào cõi thần tiên thiên ngoại, hiện tại lại gắt gao nhìn chằm chằm Ngôn Cảnh Tắc và Sùng Dương chân nhân. Ngôn Cảnh Tắc thở dài nói: “Hắn đã sớm chết.” “Không phải ảo cảnh ư?” Tô Mặc Tu lại hỏi. Cho nên nãy giờ Tô Mặc Tu là coi mọi thứ là ảo cảnh sao? Ngôn Cảnh Tắc nói: “Không phải ảo cảnh, chúng ta đều là chân thật.” Sùng Dương chân nhân và Hạo Nhiên chân nhân, đều là chân thật? Tiêu Dạ chỉ có Nguyên Anh kỳ, đối đầu với hai người, tuyệt đối chỉ có một con đường chết…… Cho nên, Tiêu Dạ đã chết? Tô Mặc Tu ngốc tại đương trường, vô cùng thống khổ…… Không, kỳ thật y cũng không có đặc biệt thống khổ. Bây giờ không hiểu sao y lại cảm thấy Hạo Nhiên chân nhân làm y tâm động. Y thật là điên rồi, trước đó nhất kiến chung tình với Tiêu Dạ thì thôi, hiện tại thế nhưng còn nhất kiến chung tình với Hạo Nhiên chân nhân. Từ từ…… Hạo Nhiên chân nhân ăn mặc, là quần áo Tiêu Dạ? Tô Mặc Tu có điểm ngốc ra, Ngôn Cảnh Tắc tiến lên một bước, duỗi tay nhéo một chút cái mũi Tô Mặc Tu: “Ta chính là Tiêu Dạ cùng ngươi ở bên nhau kia…… Ngươi không nhận ra được sao?” “Ngươi là…… Tiêu Dạ?” Tô Mặc Tu nhìn chằm chằm người trước mắt. “Phải.” Ngôn Cảnh Tắc đáp. “Ngươi không phải ma tu sao?” Tô Mặc Tu hỏi. “Tiêu Dạ nguyên bản xác thật là ma tu, nhưng trước đó ta đi núi non Quỳnh Sơn thăng cấp, Tiêu Dạ muốn quấy rối, bị ta giết…… Thực lực của ta xảy ra chút vấn đề, sợ gặp phải nguy hiểm nên dứt khoát liền dùng thân phận Tiêu Da, sau đó thì gặp ngươi.” Ngôn Cảnh Tắc nói. Tô Mặc Tu lại ngây dại. Trước mắt hết thảy, thật sự quá không thể tưởng tượng. Người cùng y ở bên nhau kia, là Hạo Nhiên chân nhân? Lão tổ tông Kình Thiên Tông bọn họ, nói muốn kết làm đạo lữ với y? “Thôi, chúng ta đi ra ngoài đi, ra ngoài rồi nói.” Ngôn Cảnh Tắc nói. Chỗ trận pháp bao phủ trắng xoá một mảnh sẽ khiến Tô Mặc Tu cảm thấy hết thảy đều là giả, không ổn lắm…… Bọn họ ra bên ngoài trước đi! Ngôn Cảnh Tắc nghĩ, ý bảo Sùng Dương chân nhân đi ra ngoài trước hắn. Sùng Dương chân nhân thấy thế, không nói hai lời liền mang theo đệ tử của mình đi ra ngoài. Bên ngoài Thất Mang trận. Sau khi Tô Mặc Tu một đầu đâm vào trận pháp, bên ngoài an tĩnh trong một chớp mắt. Một lát sau, mới có một cao thủ Nguyên Anh kỳ từ tông môn khác đến hỗ trợ mới nói: “Trách không được Tiêu Dạ kia coi trọngTô Mặc Tu, còn lấy nhiều đan dược như vậy cho Tô Mặc Tu dùng……” Hóa ra Tô Mặc Tu kia cũng như Hạo Nhiên chân nhân, còn có Vu Lâm, có được lưu li tịnh thể! Dạng thể chất này…… Đừng nói Tiêu Dạ, ngay cả Diệp Phá Thiên gặp gỡ, sợ cũng sẽ tâm động! Từ từ, nếu Tô Mặc Tu có được lưu li tịnh thể, bọn họ liền không cần thiết trách móc nặng nề Tô Mặc Tu như vậy. Đối thoại trước đó của Tô Mặc Tu cùng Vu Lâm, bọn họ đều nghe được, thậm chí dùng thần thức xem toàn bộ sự việc, chỉ là khinh thường để ý tới mà thôi. Mà dựa theo tình huống bọn họ nhìn tới xem ra, trước đó Tô Mặc Tu không biết thân phận của Tiêu Dạ. Tô Mặc Tu có được lưu li tịnh thể, lại bị che giấu…… Liệu bọn họ có nên mở rộng một mặt tha cho Tô Mặc Tu? Bọn họ đã Nguyên Anh kỳ, cũng không cần Tô Mặc Tu trở thành đạo lữ, nhưng bọn họ đều có đệ tử, không phải sao? “Tô Mặc Tu đối với Tiêu Dạ kia thật là tình thâm nghĩa trọng, có phải hắn muốn vì Tiêu Dạ tuẫn tình không?” Vu Lâm đột nhiên nói. Vu Lâm cái khác không nói, cảm giác vẫn rất nhạy bén, gã nhạy bén mà cảm giác được thái độ của những người này đối với Tô Mặc Tu thay đổi. Vậy không được! Gã không thể tiếp thu việc Tô Mặc Tu sau này có được đãi ngộ giống như gã! May mắn là Tô Mặc Tu vọt vào rồi, bên trong Sùng Dương chân nhân và Tiêu Dạ chắc chắn đang chiến đấu, Tô Mặc Tu vọt vào, không chừng sẽ bị lan đến gần, không còn tánh mạng! Dù Tô Mặc Tu may mắn có thể sống sót, gã cũng nhất định phải dán cái nhãn Tiêu Dạ lên người Tô Mặc Tu! Suy nghĩ một chút, Vu Lâm lại nói: “Tô Mặc Tu làm người cố chấp, rõ ràng bị Tiêu Dạ lừa còn phấn đấu quên mình, sau này cũng không biết liệu có hận chúng ta hay không.” Nghe được Vu Lâm nói, những cao thủ Nguyên Anh kỳ nổi lên tâm tư với lưu li tịnh thể, tất cả đều nghỉ ngơi tâm tư của mình. Tô Mặc Tu đã bị lừa còn vì Tiêu Dạ phấn đấu quên mình, chờ Tiêu Dạ chết trên tay bọn họ rồi…… Người này chắc chắn sẽ hận bọn họ! Người này…… Không thể giữ lại. Vu Lâm thấy thế, lại nói vài câu châm ngòi thổi gió. Mọi người kỳ thật đều biết tâm tư của gã, nhưng cũng không thể không phủ nhận, gã nói chính là đúng. Tư Đồ Giang Ninh nhìn biểu cảm đắc ý của Vu Lâm, trong lúc nhất thời vô cùng hối hận! Tô Mặc Tu thế nhưng cũng có được lưu li tịnh thể, sớm biết thế…… Hắn ta đã theo đuổi Tô Mặc Tu rồi. Cùng Vu Lâm ở chung càng nhiều, hắn ta đối với Vu Lâm cũng càng không thích. Nhưng thật ra Tô Mặc Tu…… Tô Mặc Tu lúc Kình Thiên Tông vẫn luôn chăm chỉ tu luyện, trước đó ở núi non Quỳnh Sơn, y càng liều mạng chiến đấu với ngưu mã thú, một chút cũng không nghĩ đến chuyện dựa vào người khác. Quan trọng nhất chính là, nhìn biểu hiện của Vu Lâm, Vu Lâm có khả năng đã sớm biết thân phận của Tô Mặc Tu! Cho nên lần đó ở núi non Quỳnh Sơn, Vu Lâm không chừng chính là cố ý gọi hắn ta đến, để hắn ta cướp ngưu mã thú của Tô Mặc Tu! Tại sao lúc ấy hắn ta lại nghe lời Vu Lâm răm rắp? Nếu thái độ hắn ta không cao ngạo như vậy, nếu hắn ta đối với Tô Mặc Tu lễ phép hơn một chút…… Tô Mặc Tu bị Tiêu Dạ lừa thành cái dạng này còn toàn tâm toàn ý với Tiêu Dạ, nếu là hắn ta cùng Tô Mặc Tu ở bên nhau, Tô Mặc Tu có phải cũng sẽ coi trọng hắn ta như thế không? So sánh ra, Vu Lâm đứng núi này trông núi nọ thật sự kém hơn rất nhiều. Tư Đồ Giang Ninh đang ảo não thì Sùng Dương chân nhân ra tới. Mọi người vội vàng nhìn qua, nhưng mà còn không đợi bọn họ hỏi Sùng Dương chân nhân về tình huống bên trong, bỗng thấy…… Hạo Nhiên chân nhân lôi kéo Tô Mặc Tu ra tới. Hai người này thế mà còn tay cầm tay…… Mọi người đều sợ ngây người! Ngôn Cảnh Tắc cũng bị sợ ngây người —— hắn không nghĩ tới, bên ngoài trừ người Kình Thiên Tông bọn họ, thế mà còn có người ở các tông môn khác!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]