Ngôn Cảnh Tắc nhìn thấy Tô Mặc Tu nhào về phía mình, theo bản năng mà tiếp được y, ôm người đầy cõi lòng.
Cùng lúc đó, Ngôn Cảnh Tắc cũng thấy được vết máu nơi khóe miệng Tô Mặc Tu.
Trong lúc nhất thời, cái gì hắn cũng bất chấp, vội vàng hỏi: “Mặc Tu, ngươi làm sao vậy?”
Tô Mặc Tu không sao cả, y hộc máu là bởi vì uy áp cùng với phong ấn trong cơ thể bị phá tan, tuy rằng bị chút thương nhỏ, nhưng tu vi một lần nữa trở lại trong thân thể của mình, cảm giác còn khá tốt.
Y là đâm mặt tiến vào, ý thức được Tiêu Dạ ôm lấy chính mình, tâm tình y thật phức tạp, duỗi tay bắt lấy cánh tay Tiêu Dạ mà nhìn Tiêu Dạ: “Tiêu Dạ……”
Trong đầu Tô Mặc Tu rất loạn.
Y muốn biết Tiêu Dạ cùng mình ở bên nhau có phải do lưu li tịnh thể của mình hay không.
Y cũng rất lo lắng, sợ Tiêu Dạ một lát sau khi tiếp được mình thì lại bị Sùng Dương chân nhân đả thương.
Còn nữa, Tiêu Dạ là ma tu……
Từ nhỏ y tiếp thu giáo dục về đạo, tu tiên tuy nói không phải vì giúp đỡ chính nghĩa, nhưng thấy kẻ tội ác tày trời cũng sẽ giết chết chúng.
Nếu trên tay Tiêu Dạ tràn đày máu tươi…. Y há có thể thả hắn đi?
Nhưng chỉ cần tưởng tượng đến Tiêu Dạ sẽ chết, tim y lại như bị dao cắt.
Tô Mặc Tu mang theo cảm xúc phức tạp ngẩng đầu lên, chợt nhìn thấy…… Hạo Nhiên chân nhân.
Biểu cảm Tô Mặc Tu nháy mắt cứng đờ, trong lòng cũng mờ mịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-tinh-quyet-tuyet/1050733/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.