Thiếu niên đi đến trước mặt, khoảng cách không xa cũng chẳng gần, Kiều Kính Uyên nghiêng đầu nhìn cậu, ánh mắt tha thiết khó giấu được ý muốn thân cận. Chỉ là dùng không được cách này với Diệp Cẩn Niên, mặt dày nhào đến thì phản tác dụng, hắn mím môi, nhẹ nhàng đáp “ Ừm.....”
Ai ui, trông đáng thương ghê ta.
Diệp Cẩn Niên khoanh tay tựa đầu ở vách tường, tự để Kiều Kính Uyên biết rằng cậu vẫn sẽ chủ động gần hắn trong phạm vi, và quy định quy tắc ngầm nào, cả hai không hề lay động, ánh mắt nhìn chằm chằm nhau thật lâu. Kiều Kính Uyên nghiêng đầu nhìn cậu, không buông lơi giây phút.
Chẳng qua, Kiều Kính Uyên dò không thấu Diệp Cẩn Niên cảm xúc, từ lúc trở về và bắt đầu lại từ đầu, trừ bỏ thấp thỏm và sợ hãi, ban phước mà cấp trái ngọt, còn lại....
Kiều Kính Uyên hơi gục tầm mắt.
Diệp Cẩn Niên linh quang trong tâm trí cười khẽ, cậu xõa tay, không phiền đến hắn nữa, ngồi về ghế sopha, lần này lại phải tự thân thay thuốc, chuyên dụng cồn và sát trùng, Kiều Kính Uyên trì độn nhìn cậu, ngốc đến đáng thương ngồi ở trên đất như vậy.
Gió mát lạnh tháp tháp thổi lạnh cơ thể Kiều Kính Uyên, Diệp Cẩn Niên nhướng mày, hành động băng bó khựng lại, cậu cảm nhận được ở không khí lạnh lúc về đêm, thời gian trôi qua có bao nhiêu lâu đâu.
Dù gì người khiến Kiều Kính Uyên nhập viện cũng là cậu, đánh cũng không nhẹ, vỡ đầu, chấn động, thâm xương mô và tổn thương nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-tinh-luc-chang-vang-lui-tan-vao-hung-dong/3625117/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.