Nếu không có việc gì, tôi thất lễ! ” Diệp Cẩn Niên nhanh hơn lui về sau một bước, đương lúc buông tay muốn đóng lại cửa nhà, khe cửa chen vào mũi giày, đóng không được, ngược lại Kỳ Niên đã tự nhiên đẩy cửa đi vào.
Cực kỳ tự nhiên!
‘Nhà tôi! ’ Diệp Cẩn Niên ở trong lòng căm phẫn gào rống, đôi mắt to tròn trừng lớn nhìn Kỳ Niên, cơn tức giận men lên, dù không có đuôi và tai lộ diện, nhưng đủ làm người liên tưởng đến xù lông miêu nhi sẵn sàng nhào lên trải cho vài đạo vết thương. Cuối cùng, Diệp Cẩn Niên chỉ đe dọa mà không đối với người có khuôn mặt có mấy phần giống chính mình hạ thủ ra tay.
Chưa kể tính cách Kỳ Niên còn có phần nào đó giống cậu, nếu không phải nể tình cả hai giống nhau. Diệp Cẩn Niên quả thực đã sớm cầm gậy đập người này nhừ tử, chứ chẳng phải để yên như thế này đâu.
Giận là có, nhưng bình tĩnh càng nhiều hơn, Diệp Cẩn Niên u ám dõi theo cử chỉ hành động của Kỳ Niên, hắn ngồi trên thèm, vươn vươn chân, vọng ánh mắt về phía Diệp Cẩn Niên, phía sau.
Cậu mí mắt giật nhẹ, hết nói nổi người trước mặt, như hiểu được ý mà Kỳ Niên muốn, Diệp Cẩn Niên né tránh sang một bên, Phù Khởi theo đó đi vào cùng trong nhà, cẩn thận cùng biểu lộ biểu cảm xin lỗi ngượng ngùng với Diệp Cẩn Niên, đặt một hộp ấm áp vào tay cậu.
Tiếng Kỳ Niên gọi khẽ tên của Phù Khởi, chẳng lo có người đang nhìn hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-tinh-luc-chang-vang-lui-tan-vao-hung-dong/3616676/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.