Lạnh lẽo ánh mắt mạnh mẽ trừng lấy Kiều Kính Uyên, hắn đành hiểu rõ mà che miệng, còn cố hì hì cười ra chiều nhận sai, hề hề lấy lòng Diệp Cẩn Niên.
Cậu im lặng không thèm để ý đến hắn, ban công được mở toang, cửa xếp luôn không được đóng, là Diệp Cẩn Niên mở lúc mới đến đây, gió luôn luồng vào mang theo cái lạnh của thời tiết. Từ đây phòng bếp và gian phòng khách nhìn ra có thể xem được ánh nắng của trời chiều tà, một màu nhu tình hữu ý, Diệp Cẩn Niên xem xét thời gian trên đồng hồ chính, lúc này còn cách điểm rời nhà còn một đoạn nữa.
Cậu mở cửa tủ lạnh, táo và trái cây đầy đủ, trong đó, bao bì và đóng gói đều được gỡ toàn bộ, và dường như đã rửa qua cả rồi. Diệp Cẩn Niên chọn lựa một hồi, vẫn thích táo, tươi mọng chua chua ngọt ngọt, không gọt vỏ vẫn ăn được bình thường.
Cẩn thận xối thêm một lần nước nữa, Diệp Cẩn Niên làm lơ cái bóng lớn luôn phe phẩy đuôi theo sau mình, cậu lê bước đi về phía ban công, kéo đẩy hoàn toàn cửa. Bán bộ bước chân chỉ mới bước qua khỏi ngạch cửa, cánh tay, không, phải nói là Kiều Kính Uyên vòng tay ôm kín Diệp Cẩn Niên, kéo cậu lùi về sau một bước.
Ngơ ngác chớp mắt, Diệp Cẩn Niên khó hiểu ngẩng đầu lên nhìn hắn, giơ lên quả táo bị chính cậu vừa cắn dở dang một miếng, lòng thầm nghĩ nếu như nuốt trễ một khắc, chắc bản thân phải giống công chúa ngủ trong rừng, nghẹn táo mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-tinh-luc-chang-vang-lui-tan-vao-hung-dong/3625114/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.