Kỳ Niên không nặng không nhẹ nâng bàn tay Diệp Cẩn Niên, cổ tay như cũ vẫn bị nắm, đưa lên để cho cậu nhìn và thấy cho thật rõ, gập khuỷu tay, ánh mắt Diệp Cẩn Niên dừng ở chỉ gian khớp ngón tay kéo đến mạch máu, lộ rõ ra vết thương và đầu móng xuất hiện những dấu vết rách nát.
Thâm hồng đan xen, dù được xử lý và đã bôi qua thuốc, nhưng đâu thể che giấu được những vết cũ và mới cùng chung, ngay từ đầu, khi mà Diệp Cẩn Niên xuyên đến thế giới này.
Tay phải của cậu đã bị thương, đến từ việc Kiều Kính Uyên đã dẫm nghiến lên một bên bàn tay, cũng là hắn một lần cố ý, hai lần vô ý làm cậu trật khớp. Từ đầu đến cuối, thân thể này chưa một lần không thôi kêu gào đau đớn, duy chỉ Diệp Cẩn Niên là bỏ qua, tựa như thể xác và linh hồn mãi vẫn không tương thích hoàn toàn.
Khi đó, sinh ra bệnh trạng CIP, mất đi nhận tri về đau đớn, nếu người binh thường như bị thương, chủ cơ thể vẫn có thể nhận thức được bản thân có ổn hay không. Và trong trường hợp Diệp Cẩn Niên lúc này, cậu đang chẳng rõ trạng thái cơ thể đang suy kiệt, hay có nơi nào đó nhiễm trùng, và nhất là đôi bàn tay này, có còn được hay không.
Suy nghĩ nháy mắt này làm tự tin lẫn nụ cười trên gương mặt Diệp Cẩn Niên biến mất, cậu im lặng, bả vai một chút thu hẹp co rúm, thấp thỏm biểu hiện nói không thành lời khiếp sợ. Tự mình cầm nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-tinh-luc-chang-vang-lui-tan-vao-hung-dong/3619530/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.