Khinh Hữu "( 'v')?"
Hắn vô tội nhìn người trước mặt đề phòng, chưa kịp để hắn giải thích đã thấy thiếu niên nâng bước, tiếng Tinh vang lên, cánh cửa vừa hé mở đã bước chân vọt ra khỏi thang máy, chỉ chừa bóng lưng cho hắn xem. Khinh Hữu ngượng ngùng gãi má, hắn chỉ có ý tốt giúp đỡ người, hơn nữa.....
Khinh Hữu nhìn bóng lưng đó, gương mặt có vài nét khá giống như.
Cánh cửa thang máy khép đóng, đưa hắn lên một tầng cao hơn, mở cửa tiến vào, cao tầng độc lập một khu nhất thống, xa hoa hoang phí bên trong cần phải xác nhận thân phận. Khóa thông minh tiếng vang Al xác nhận, ánh đèn vàng nhạt giống nhu hòa nắng sớm, đi vào gian nhà, phong cách tối giản chiếm cứ vai đồ vậy, nhìn chẳng chỗ nào giống nhà cả.
Gân xanh giật nhẹ bởi tức giận, hắn xoa xoa giữa mày, thay đổi giày mà đi vào trong, vớ đen dừng lại gian chính,
Khinh Hữu nhàn nhạt cúi đầu.
"Đứng dậy, rửa mặt đi "
Người dưới mặt đất lật người, giống hệt lười biếng miêu miêu, phơi ra chiếc bụng mềm mại trắng mềm, nam nhân dụi mắt chốc lát, quần áo ngủ bị cọ loạn đến bung cúc áo, da thịt trắng nõn bởi vì lâu ngày ở trong nhà. Một đoạn xương quai xanh tùy ý bãi lộ, Khinh Hữu sắc mặt bình tĩnh xốc nách cái con người lười biếng này lên.
Để nam nhân đứng thẳng, thân cao so với Khinh Hữu không sai biệt lắm, vậy mà dáng vẻ lười biếng hoa dạng khiến Khinh Hữu đau đầu không thôi, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-tinh-luc-chang-vang-lui-tan-vao-hung-dong/3615336/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.