Phía sau Diệp Cẩn Niên không kịp phòng bị mà được phang trúng, ách a âm thanh rầu rĩ, dầu gì da thịt bọn họ dày béo, chọi như vậy cũng không gây bao nhiêu thương tích. Ngược lại nếu người chịu phải là Diệp Cẩn Niên, chấn động nhẹ dẫn đến phá da, đặt biệt đau.
Phù Khởi tóm được cổ tay cậu vẫn chưa buông, là vì vừa rồi sợ cậu tránh không được, muốn kéo cậu ngồi xuống.
Diệp Cẩn Niên cản trở và rút tay ra khỏi cái nắm giữ của Phù Khởi.
"Manh động lúc này đúng là loại đầu đường xó chợ, trông có giống gì người có giáo dưỡng hay không? " Diệp Cấn Niên chậm rì rì nói, không nhấn nhá, không mềm nhẹ, cũng chẳng dùng ngữ khí khiêu khích, nhàm chán quét ánh mắt nhìn một lượt xung quanh bản thân.
Không biết từ bao giờ, chẳng biết là bắt đầu từ thời điểm nào.
Diệp Trí vô tình gây thù chuốc oán với ai, cụ thể một người nào đó mới bị đẩy đến thảm trạng bạo lực toàn trường như thế này. Toàn trường, toàn ban, nhục mạ hãm hại lãnh bạo lực, vùi dập đến không thể ngóc đầu lên được, rốt cuộc là bắt đầu từ đoạn nào bị nguyên chủ chôn vùi trong kí ức đây.
Diệp Cẩn Niên lần mò lần lượt về kí ức sâu thẳm.
"Nếu chúng tôi không giáo dưỡng, vậy cậu là loại nào? Tự ví mình là người đến từ nơi đầu đường xó chợ à? "
"Còn hơn cách cư xử của các người, tôi cảm thấy mình nhân cách còn tốt hơn mấy người đấy" Giả đó, Diệp Cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-tinh-luc-chang-vang-lui-tan-vao-hung-dong/3615329/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.