Bằng vào những ánh mắt tựa sói tựa lang muốn ăn tươi nuốt sống Diệp Cẩn Niên, chúng muốn hóa thành thực thể để dìm chết cậu. Vậy mà Diệp Cẩn Niên vẫn tiếp tục xoa xoa đầu Phù Khởi như muốn khen thưởng.
Cơ thể đồng học trước mặt mắt thường Diệp Cẩn Niên cũng phát hiện hắn căng chặt, đôi đồng tử lượng lượng tròn to, nếu không phải vừa rồi người nọ một tràng châm chọc tất cả người có mặt ở giảng đường, Diệp Cẩn Niên còn không biết rằng sau lưng Diệp Trí còn có một fan trung khuyển, à nhầm, trung thành.
"Cảm ơn vì nói đỡ giúp tôi nhé" Diệp Cẩn Niên nói xong, vừa lòng vỗ vỗ bàn tay tội ác của mình lên bả vai của
Phù Khởi, trong kí ức Diệp Trí chẳng có những gương mặt nào để lại ấn tượng tốt cho cậu ta cả. Dù trí nhớ có tốt đến cỡ nào, trốn tránh luôn là cách mà cậu ta sẽ sử dụng.
Và đôi bàn tay này sẽ phải bị hủy hoại vào một ngày không xa nữa, Diệp Cẩn Niên ánh mặt lạnh xuống vài phần, cậu đoan chính ngồi thẳng người, nhìn giảng viên bên dưới như có ẩn ý.
"Diệp Trí?" Giảng viên không chắc chắn gọi tên cậu.
"Vâng, thưa thầy, có vấn đề gì ạ?" Diệp Cẩn Niên thật tự nhiên mà đáp, nhận hết ánh nhìn của giảng viên, trước kia thiếu niên nhu nhược luôn cúp đầu ủ rũ, mái tóc dài che chắn cả người, một loại chẳng có chút sinh cơ nào.
Lảng vảng y hệt một u hồn vậy.
Lúc này vén lên tóc mái, sáng loáng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-tinh-luc-chang-vang-lui-tan-vao-hung-dong/3615327/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.