Lý Hủ nhất thời nghe không rõ, ngẩng đầu lên: “Cái gì?”
Mặt Chung Dật đã đỏ ửng, y cúi thấp đầu xuống, tựa như hận không thể vùi mặt không ai nhìn thấy được: “Đi vào phòng.”
Từ khi kế vị đến nay, hiếm còn người nào lấy giọng điệu ra lệnh như vậy nói chuyện với hắn, nhưng lúc này hắn hoàn toàn không phát giác ra để tức giận, chỉ lầu bầu một tiếng “Phiền phức” xong giơ tay móc lấy đầu gối của Chung Dật, ôm ngang y lên, vừa ôm vào lòng hôn vừa loạng choạng đi vào trong phòng.
“Không phải. Không phải đây. Chỗ này… chỗ này.” Một lần trước Lý Hủ cũng chỉ ngồi một lúc ở phòng lớn chứ chưa từng đi vào trong nhà, cho nên chỉ có thể lộn xộn va chạm trên hành lang, Chung Dật vừa ứng đối với nụ hôn nóng bỏng vừa ngăn cản chỉ đường cho hắn, chỉ lo hắn ném bản thân vào phòng của Hỉ Nguyệt hay Thế An làm cái việc không có luân thường này.
Khi hai người va đập loạng choạng vào phòng ngủ của Chung Dật, chút ít kiên nhẫn cuối cùng của Lý Hủ đã bị bào mòn đến gần như không còn, hắn dùng chân đá cửa phòng xong lập tức hôn Chung Dật lăn lộn đến chiếc giường hết sức ngay ngắn.
Nụ hôn dài lâu kết thúc, Lý Hủ cưỡi ngồi trên người Chung Dật, kéo bối tử lẫn thâm y rộng mở sang hai bên, sau đó cởi bỏ áo lót bấy giờ vẫn còn dán sát trên người Chung Dật, làm lộ ra da thịt quanh năm không thấy ánh sáng trắng đến chói mắt.
Trong phút chốc ấy, Lý Hủ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-thai-pho/198903/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.