Chương trước
Chương sau
Có ai tận tâm tận lực được như Đinh Mạn Nhu cô không, chẳng biết vì điều gì mà giải thích từ phòng khách lên tận phòng ngủ của Đinh Tẫn Dực, thiếu điều muốn vào phòng tắm cùng anh để tiếp tục.

Lúc này, Đinh Mạn Nhu chăm chú nhìn vào chiếc điện thoại vừa được cắm sạc vì hết pin, đặt ở chiếc tủ gần đầu giường.

“ Mình có nên xem tin nhắn không ta? ”

Đây chính là cơ hội ngàn năm có một, đâu phải lúc nào muốn lấy cũng được.

Xem thì mất lịch sự, nhưng không xem thì tò mò chẳng thể chịu được, cô muốn biết nguyên nhân tại sao!

Hai tay Đinh Mạn Nhu bấu chặt vào nhau, nét mặt trở nên căng thẳng vô cùng, trong lòng đấu tranh không ngừng.

Cuối cùng, cô ấy quyết định tiến lại mở điện thoại của Đinh Tẫn Dực lên xem. Bình thường hay thấy anh mở khóa, nên Mạn Nhu biết mật mã, rất nhanh đã thành công vào phần tin nhắn của cả hai.

Sắc mặt Đinh Mạn Nhu thay đổi liên tục, ngón tay chuyển động vuốt xuống, chỉ nhìn thấy rất nhiều tin nhắn của anh ba cô ấy gửi đi chứ hoàn toàn không nhận được phản hồi từ đối phương, và còn có hàng đống cuộc gọi.

Ruốc cuộc là sao?

Sau đó, Đinh Mạn Nhu thoát ra màn hình chính và đặt điện thoại xuống vị trí chỗ cũ, sợ Đinh Tẫn Dực sẽ phát hiện. Cô ấy trở nên trầm mặc lạ thường, đôi mắt dao động dường như nhận ra lý do mình nghĩ là sai.

“ Không phải tỏ tình thất bại thì là gì nhỉ? ”

“ Sao tự nhiên chị ấy không trả lời tin nhắn của anh ba ta? ”

“ Xem thời gian thì hôm trước vẫn còn nhắn tin bình thường, chuyện này lạ à, mình phải điều tra từ đâu đây? ”

Tự ngồi lẩm nhẩm, bỗng nhiên ánh nhìn va phải vào một chiếc hộp hình chữ nhật, với một người sành sỏi như Đinh Mạn Nhu, dám chắc bên trong là sợi dây chuyền hoặc lắc tay.

“ Wow, để xem… ”

Quả nhiên chẳng sai chút nào, bên trong chiếc hộp thực sự có sợi dây chuyền lấp la lấp lánh được thiết kế tinh xảo, là Đinh Tẫn Dực đã chuẩn bị để tỏ tình với Trầm Cửu Ly.

Đinh Mạn Nhu ngắm nghía, tặc lưỡi khen ngợi, lên tiếng:

“ Chà…ít nhất cũng một triệu đô chứ đùa. ”

“ Anh ba mình thì phải vậy chứ, nhưng lần này chắc ổng bị sang chấn tâm lý luôn rồi. ”



Chưa tự hào quá mười giây thì Đinh Mạn Nhu đã trở nên lo lắng cho Đinh Tẫn Dực. Anh ba cô lụy tình lắm, yêu ai là bất chấp tất cả mọi thứ, phải khó khăn lắm mới quên được người yêu cũ.

Lúc này, Đinh Tẫn Dực bước ra, bước đến dứt khoát giật lấy chiếc hộp từ trên tay cô ấy, trực tiếp ném thẳng vào thùng gác.

“ Ớ… anh ba… ”

Đinh Mạn Nhu vừa bất ngờ vừa luyến tiếc nhìn theo, định nhặt lên thì lần nữa bị ánh mắt của Đinh Tẫn Dực đe dọa, hai chân chẳng dám nhúc nhích.

“ Thứ đã bỏ thì không được lấy, thích thì anh chuyển khoản cho mua. ”

Đinh Tẫn Dực anh từng cho rằng em gái mình có mắt nhìn người rất tốt, nhưng có lẽ không phải lần nào cũng đúng hay Trầm Cửu Ly diễn xuất quá tốt, đến ngay cả anh cũng chẳng nhận ra.

Cô khinh thường, cực ghét những kẻ phản bội, nhưng chính cô không chung tình thì sao được đòi hỏi đối phương thật lòng?

Đã có bạn trai nhưng lại mập mờ với anh, đến nhà đàn ông vào buổi tối, liệu người đó biết sẽ nghĩ gì?

Nếu là anh, anh không chấp nhận bạn gái mình như thế!

…----------------…

•Thành phố V…

Trầm Cửu Ly về nhà đột ngột trong đêm, khiến ông bà Trầm và vợ chồng Trầm Cửu Phi vô cùng bất ngờ.

Ba cô là đầu bếp chuyên nghiệp, cùng với chị gái cô kinh doanh một nhà hàng, còn anh rể đang là kỹ sư xây dựng và cả hai đã có một thiên thần nhỏ gần một tuổi.

Hiện tại, trên bàn ăn trưa, mọi ánh mắt đều đổ dồn lên người cô.

Lúc này, bà Trầm lên tiếng:

“ Sao không để sáng về, làm cả nhà ngạc nhiên? ”

“ Con tạo sự bất ngờ cho mọi người không được sao ạ? ”

Trầm Cửu Ly nghiền ngẫm bát cơm, thực sự nuốt không trôi chút nào.



Đêm qua, đoạn đường từ nhà hàng về đến chung cư cô đã đưa ra quyết định trở về thành phố V sớm hơn dự tính, muốn dành khoảng thời gian yên bình này để cân bằng lại cảm xúc của mình, cho nó ổn định như ngày chưa gặp Đinh Tẫn Dực anh.

Bỗng dưng, bà Trầm xoay sang nhìn Bành Chí Khiêm, chồng của Trầm Cửu Phi, hỏi:

“ Hình như Nhất Hàn sắp về phải không Chí Khiêm? ”

“ Con nghe dì nói ngày mai về đến đó mẹ. ”

Một trong lý do quan trọng khiến Trầm Cửu Ly im lặng không nói, chính là anh rể cô và Tống Nhất Hàn là anh em họ.

Cô lúc nào cũng ôm thiệt thòi về mình.

“ Cửu Ly, nếu được thì hai đứa tái hợp đi. ”

“ Không được! ”

Trầm Cửu Ly dứt khoát từ chối, cả nhà lại một lần nữa tập trung nhìn cô.

Có anh rể, cô không tiện nói, hắng giọng:

“ Giữa con và anh ấy đã hết tình cảm, tính tình cũng không hợp, để chung sống lâu dài là điều không thể! ”

Lúc này, Trầm Cửu Phi lên tiếng:

“ Cửu Ly thích tự do, nên mẹ cứ để em ấy thoải mái. ”

Bà Trầm lườm Trầm Cửu Ly lấy một cái, nói:

“ Tự do cái gì, cứ sợ ngu ngốc yêu thằng ất ơ nào đó không nhà không xe rồi cực khổ cả đời! ”

Không nhà thì ở thuê, không xe thì xe buýt, taxi, có điều gì đáng sợ đâu?

Thứ đáng sợ nhất là ngoại tình, không tôn trọng vợ, không có ý chí phấn đấu, suốt ngày ăn chơi gái gú.

Trầm Cửu Ly chỉ dám nói trong lòng vậy thôi, chứ hiện tại cô không có tâm trạng để đôi co với bà ấy, và lâu lâu mới về nhà một lần, chẳng muốn phá hoại không khí gia đình.

…----------------…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.