Chuyển ngữ: Quỳnh mạc 
Biên tập: Iris 
Hôm sau Kỳ Thiện đến điểm xe buýt chậm nửa tiếng, may mà đúng lúc xe buýt đi qua. Cô vừa đứng vững trên xe buýt thì kêu khổ, sớm biết thế này thì đã muộn để muộn luôn đi. Phía sau là Chu Toán ngồi ở trên ghế dựa. 
Chu Toán chỉ vào chỗ mình ngồi, ý hỏi Kỳ Thiện có muốn ngồi không. Kỳ Thiện lắc đầu, cổ nhìn về một hướng không hề nghiêng ra phía sau chút nào. Cô lập tức cắm tai nghe vào điện thoại rồi bật đài BBC, có điều không nghe vào đầu nội dung nào. Xe buýt đến trạm, cô như trút được ngàn gánh nặng, lập tức đi thẳng một mạch vào cổng trường. 
“Kỳ Thiện, đợi tớ với!” Tạ Dĩnh Dĩnh đang mua đồ ăn sáng ở cổng trường nhìn thấy cô liền vẫy tay. Kỳ Thiện vui vẻ, hai người cùng nhau đến khu phòng học. 
“Này, cậu nhìn kìa.” Tạ Dĩnh Dĩnh vừa cắn bánh bao, vừa lấy tay khuỷu tay thúc vào người đang ngẩn ngơ bên cạnh: “Chạy có mấy bước chân thôi, có cần phải ăn mặc như vậy không!” 
Kỳ Thiện nhìn theo ánh mắt của Tạ Dĩnh Dĩnh, là Chu Yến Đình đang chạy dài ở sân thể dục. Trường học cho phép tập thể dục hoặc luyện nghệ thuật vào buổi sớm, đó là đặc quyền của học sinh năng khiếu. Chu Yến Đình mặc một áo ba lỗ thể thao màu hồng nhạt tươi trẻ, kiểu dáng tuy đơn giản nhưng lại giống như lớp da thứ hai, bao chặt lấy từng đường cong trên cơ thể. 
Tạ Dĩnh Dĩnh đặt tay ở trước ngực mình khoa trương làm động tác lắc lư 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-we/733838/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.