Chu Toán theo sau đuôi Kỳ Thiện đi vào nhà vệ sinh, bác gái cả cười nói vài câu kiểu như: “Thằng bé này vẫn hấp tấp như thế!”. Chu Khải Tú và Phùng Gia Nam đều biết hành vi của Chu Toán hoàn toàn là cố ý.
“Thằng bé này càng ngày càng không ra làm sao cả!” Chu Khải Tú thở dài: “Cũng không biết trong lòng nó suy nghĩ cái gì nữa.”
Chú ba chen lời: “Anh hai, chị dâu, anh chị đừng trách em lắm mồm. Em thấy A Toản là bị hai người làm hư, không xem ai ra gì.”
Phùng Gia Nam nghe thấy thế, tay hạ cái thìa xuống và nói: “Chúng tôi chỉ có một đứa con trai, không giống như Tử Dực độc lập, cũng không giống nhà cậu có vài đứa con gái. Mấy đứa đều được mẹ chăm nom cẩn thận đương nhiên sẽ không khiến người ta phải bận tâm rồi.”
Quan hệ bố con của ông chú ba với con trai lớn nhất – Chu Tử Dực thực ra rất xa lạ. Chu Tử Dực ra ngoài học đại học nên rất ít khi về nhà, người liên lạc nhiều nhất cũng chỉ có mẹ cậu ta. Trong lòng ông ta không vui, bởi ông ta có nhiều con gái mà con trai lại chỉ có một nên không thể chặt đứt đường lui của mình. Mẹ con Chu Toán không hẹn mà cùng sát muối vào nỗi đau thầm kín của ông ta.
Chu Khải Tú biết vợ là người cao ngạo, cũng không muốn làm em trai mất mặt nên nhẹ giọng nói: “Gia Nam, mọi người đều là vì tốt cho A Toán, thời điểm này vẫn rất cần quản giáo nó.”
“Tôi năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-we/733835/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.