Có bao nhiêu chuyện đã vì một suy nghĩ của người ta mà thay đổi?
Có lẽ là một ý nghĩ quá dài lâu.
Theo Kinh nhân vương ghi lại, chín mươi cái chớp mắt mới là một ý nghĩ. Kỳ Thiện đã thử quy đổi, một cái chớp mắt là khoảng 0.013 giây, nghĩa là trong một khoảnh khắc, người ta có thể nháy mắt 24 lần. Mà cô biết khoảnh khắc trong tiếng Phạn là “Sang”. “Sang” trong từ “Sangha”, một “Sangha” lại có một trăm ngàn vạn vạn vạn vạn vạn vạn vạn triệu, ý là không thể đếm được.
(Trong đoạn này, đại ý là chị Thiện cảm thán ý nghĩ có quá nhiều, nhiều như “Sangha”: Tăng đoàn, trong một tăng đoàn có trăm ngàn vạn tăng sĩ. Mượn ý từ câu trên khi trích Kinh Nhân vương.)
Bạch Cư Dị có câu thơ “Sầu hận thì lâu dài, hoan vinh trong khoảnh khắc”.
Trong 28 năm cuộc đời của Kỳ Thiện, đã có bao nhiêu khoảnh khắc vì Chu Toản mà thay đổi, sau này, thời gian làm bạn với anh sẽ có bao nhiêu “Sang”?
Hai phong bao mẹ chuẩn bị, một cái viết tên Kỳ Thiện, một cái viết tên Chu Toản, tùy ý đặt trên bàn sách. Chuyện này cô cũng không xa lạ gì.
Dường như Kỳ Thiện nhìn thấy được mình của rất nhiều năm trước. Vẫn là căn nhà nhỏ này, phòng của cô cũng chưa từng thay đổi, chẳng qua lúc ấy bàn học được kê dựa vào cửa sổ.
Mùa xuân tới lặng yên không một tiếng động. Bài tập của Kỳ Thiện đã hoàn thành, tràn đầy tính tự giác học tập của học sinh cấp ba, cô còn làm nửa bộ đề cương ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-we/733832/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.