Hàn Thiên chở Du Miên về biệt thự Thiên Mộc. Dù về lại nhà, nhưng trong lòng Du Miên vẫn mang nặng nổi suy tư. Cô đi vô nhà, ngồi trên thành cầu, ngắm nhìn dòng nước lặng tờ bên dưới. Hàn Thiên ngồi kế bên, âm thầm thở dài.
- Du Miên! Nói cho anh biết, em đang nghĩ gì?
- Em không nghĩ, và cũng không muốn nghĩ. Em cảm thấy mỏi mệt, cuộc sống con người quá phức tạp, lòng người đa đoan. Dù có nghĩ gì, em đều không thông được.
- Ừ! Vậy đừng nghĩ nữa, cứ vui vẻ ở lại đây, như trước kia
- Anh cũng có khác gì họ đâu. Ngay từ đầu, anh đã lừa em. Thiên! Em muốn về Mộc Phương Nhai.
- Không được. Tôn chủ đó...anh thấy rất đáng ngờ. Em vẫn nên ở lại đây.
- Ở đây, cạnh một tên trùm mafia? Hàn Thiên, nếu anh không muốn bản đồ, anh giữ em ở lại làm gì?
- Anh muốn bảo vệ em được an toàn
- Ở Mộc Phương Nhai, em cũng an toàn, nơi đó có đồng loại của em.
- Du Miên! Em có phân nửa là người, em không phải mộc nhân thuần chủng.
- Em cũng không phải con người thuần chủng.
- Vì vậy, em nên sống ở đây, bên cạnh anh. Chúng ta giống nhau. Định mệnh an bày chúng ta thuộc về nhau, Du Miên!
Du Miên ngước nhìn Hàn Thiên, đôi mắt cô phẳng lặng, long lanh như đáy hồ thu sâu vạn trượng, khiến ai cũng sẽ chìm đắm khi nhìn vào. Hàn Thiên cũng không ngoại lệ, anh nhìn cô, ôm siết Du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-thuoc-ve-nhau/2434201/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.