Hoàng Đàn và Hàn Thiên nhìn nhau, không bên nào chịu thỏa hiệp. Chợt Hàn Thiên nhếch mép, nở nụ cười mỉa.
- Không cần hỏi, nàng sẽ theo ta vì vốn dĩ nàng đã là vợ của ta từ hai năm trước.
- Sao? Trầm Hương là vợ ngươi?
Lần này đến lượt Hoàng Đàn mỉa mai
- Đường đường là người của Thiên Tộc, lại ấu trĩ như đứa trẻ con người? Ai lại đi cưới kẻ thù của mình?
Hàn Thiên chấn động, vậy là Tư Mộ nói đúng, Du Miên đã giải trừ được phong ấn, bất quá anh chỉ gạt nói dối là anh của nàng, sao nàng coi anh như kẻ thù? Cả hai cùng nhìn đối phương, tự trào phúng lẫn nhau. Hàn Thiên tiếp tục khinh khỉnh.
- Trên ngực trái của nàng có vết bớt hình trái tim màu hồng nhạt, đó chính là dấu vết định tình của ta lên người nàng. Nếu muốn ngươi có thể kiểm tra. Dù sao, sự thật quá rõ ràng, ta cũng không cần ngươi tin.
Vừa nói, Hàn Thiên vừa lén lút đẩy huyết băng thạch vào người Du Miên. Máu từ tim anh tự khắc biết tìm đến trái tim của Du Miên để hòa nhập. Tim cô đập mạnh mẽ hơn, máu cũng đỏ hơn, phần bách nhân độc phần nào được thanh tẩy. Du Miên ho sặc sụa, từ từ mở mắt. Cô kinh ngạc khi nhìn thấy Hàn Thiên, vội đẩy anh ra, muốn chạy về phía Hoàng Đàn. Nhưng Hàn Thiên nhanh chóng dùng linh lực, hút thiên khí từ huyết băng thạch trở về phía mình, khiến cả cơ thể cô đều đổ nhào về phía anh.
Hoàng Đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-thuoc-ve-nhau/2434189/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.