Lương Chí Đức do biết chính xác nơi Du Miên bị giam giữ, nên hắn nhanh chóng tới trước. Gần tới bệnh viện, hắn nhìn bên vệ đường bóng một cô gái ngồi co ro. Hắn chạy chậm, tính tấp vô hỏi thăm, nhưng lo Du Miên xổng mất nên nhấn ga tăng tốc rời đi. Mặt khác, Chí Dũng thấy anh có biểu hiện lạ, qua điều tra Kinh Quốc, anh biết anh trai mình có qua lại với bọn giang hồ miền ngoài, nên đã chú ý theo dõi. Anh chạy phía sau, thấy cô gái ủ rũ bên vệ đường liền tấp xe vô hỏi thăm.
- Này em ơi, em có sao không? Anh đưa đi bệnh viện nhé.
Du Miên ngước lên nhìn anh, mặt cô nhợt nhạt, đờ đẫn thiếu sức sống. Mỗi ngày, Du Miên đều được Hàn Thiên trích máu thanh tẩy, nên cô mới tiếp xúc được con ngưòi. Cả ngày bị bắt cóc, tiếp xúc trực tiếp quá nhiều người khiến cô bị nhiễm độc. Cơ chế mộc tộc trong người tự phát ra từ trường phản vệ, làm Du Miên mất sức hơn. Chí Dũng ngạc nhiên, nhanh chóng bồng cô nhét vào xe.
- Này em gái, chúng ta có duyên thật. Em đi đâu mà ra nông nỗi thế kia?
- Em mệt quá.
- Ăn uống gì chưa? Chắc đói quá lả người rồi. Anh chở em vô bệnh viện truyền nước biển, gần tới rồi.
Du Miên hoảng sợ, nắm tay anh khẩn thiết.
- Đừng, đừng chở em tới bệnh viện, em mới trốn ở đó ra.
- Sao?
- Bọn bắt cóc, chúng nhốt em chung với một cô trung tuổi ở một khu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-thuoc-ve-nhau/2434180/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.