Đứng trướccửa phòng học lớp 11SS1, cô lạnh lùng nhìn vào bên trong đánh giá sơqua. Cũng danh bất hư truyền y như lời đồn đại nhỉ? Lớp sao lại toàntrai xinh gái đẹp thế này?
“Lâm Hạ Băng, cậu đi đâu mà không tới trường hả?” ngay lúc Lâm Hạ Băng còn đang mải ngắm nghĩa bên trong, bỗng một giọng nói như oanh vàngquen thuộc mà cô ngày ngày được nghe rên rỉ cứ thế xuyên thủng qua taicô. Không những thế còn gây chú ý của mọi người xung quanh. Thôi xong!Nàng Vũ Vũ…
Lâm Hạ Băng vô tư quay qua nở một nụ cười vô hại với Tôn Thanh Vũ, mỉm cười nói ba từ ngắn gọn mà cực kỳ súc tích:
“Trốn học, Lâm Hạ Thiên, ăn.”
“Tiểu Băng à, thôi vào lớp đi ha! Mình nhớ cậu muốn chết a!” Tôn Thanh Vũ cũng bó tay với kiểu trả lời này, cô liền đẩy vai của Lâm Hạ Băngvào trong lớp, nở một nụ cười tươi rói.
Nhìn sơ qua lớp 11SS1 này cũng khoảng hơn ba chục học sinh, bàn ghếnhiều lắm. Lớp được chia làm bốn dãy, đằng sau mỗi dãy có một tủ riêngchắc là tủ cá nhân của mỗi thành viên trong tổ. Toàn bộ đồ đạc ở đây đều là đồ đắt tiền, nếu không cẩn thận mà làm vỡ một cái thì đền ối tiền!
Tôn Thanh Vũ kéo Lâm Hạ Băng xuống bàn cuối cùng của dãy thứ tư, gầncửa sổ! Đúng ý cô, được lắm! Nhưng sao một lớp trưởng lại ngồi ở bàncuối cùng thế này? Liếc mắt khó hiểu nhìn Tôn Thanh Vũ, cô liền giảithích cho Lâm Hạ Băng:
“Mình ngồi ở trên bàn đầu kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-thu-den-voi-nhau-xem/2246275/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.