Đôi mắt tinh tường chiếu vào khu bếp đơn giản mà không kém phần sang trọng, ánh đèn tông ấm làm phản chiếu lên nền gạch tạo không gian tao nhã, ấm cúng.
Món ăn thì được bày biện ra trước mặt, đĩa thịt óng ánh sốt vàng, thơm ngon béo ngậy, mềm đến mức muốn tan trong kẽ răng, kế bên là món rau xào dân dã. Canh đạm bạc phà lên hơi nóng hổi như bức nhanh mỹ vị nhân gian.
“Xem ra tay nghề của những người làm mẹ không thể chê vào đâu được”
Ba Hoàng ho khụ khụ vài cái, “E hèm, còn công lao cắt rửa của ba thì tính thế nào? Không có hình thức thì món ăn sẽ không đạt đến ngưỡng hoàn hảo đâu”
Cô cười phì, “Được rồi, ba của con làm tốt lắm, con sẽ xơi hết sạch chỗ này để không phụ lòng mọi người”
Thật ra cả quá trình cô cũng giúp sức nhưng không đáng kể, mẹ ruột và ba mẹ nuôi đã dành làm hết.
Nhã Lâm vội kéo con gái mình ngồi xuống, gắp thật nhiều thức ăn vào chén, hận không thể vỗ béo cô.
“Cẩm Lệ mau ăn nhiều vào, xu hướng bây giờ là mảnh mai, mà mảnh mai khỏe thì mới đẹp. Chứ mảnh mai yếu người ta sẽ gọi là gầy đó”
Dù cô đã lớn rồi nhưng bà vẫn coi cô là một đứa trẻ mà hù dọa, “Vâng con biết rồi, các mẹ cũng ăn nhiều vào nhé”
Ba Hoàng nói, “Cẩm Lệ, con…”
“Quên mất, ba cũng vậy”, nói rồi cô gắp đồ ăn vào chén của ba mình.
Cả nhà quây quần bên nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-thich-nhau-nhung-khong-noi/3608831/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.