Hai người ngồi trên giường, biểu cảm đối nghịch nhau. Một bên trơ trẽn gợi đòn, bên còn lại đan tay vào nhau ngượng ngùng.
Phi Vũ không ngờ anh sẽ chơi chiêu thức này, quả thật không lường trước được.
Chưa đợi cô tiêu hóa hết kinh hỉ vừa nãy, anh dơ tay lên chạm vào đôi tai của cô, chậm rãi khắc họa hình dáng của nó.
Cô hơi run người, nghe được giọng nói bên cạnh cất lên, “Đóa hoa ban nãy đi kèm với một hộp quà đó, cậu mở ra xem thử coi thích không?”
Nhắc mới nhớ, ngoài hoa được anh đưa khi nãy, còn có cả một quà nhỏ xinh đính kèm theo.
Đang định nói gì đó thì một mảng đen bao trùm lấy mắt, anh nói nhỏ bên tai cô, “Cậu nhắm mắt lại đi để tôi mở ra cho”
Nghe lời anh, cô cũng tò mò không biết nó là gì.
Tiếng sột soạt kết thúc cũng là lúc cô được phép mở mắt.
“Được rồi, cậu mau xem thử”
Ngoài ánh sáng của căn phòng len lỏi vào đồng tử, Phi Vũ còn kinh ngạc thấy được chiếc váy lụa màu trắng ở cửa hàng hôm trước.
Nay lại nằm gọn trong tay anh.
“Đẹp không? Cho cậu”
Cảm xúc của cô phức tạp, khóe mắt xúc động nhận ra đêm đó anh tinh tế biết cô là thích chiếc váy này, nên đã nhanh chóng lấy nó về cho cô vào đêm giáng sinh.
Nhưng mà cô có một thắc mắc chưa kịp hỏi, anh đã vội mở lời trước.
“Cậu biết vì sao tôi tặng váy cho cậu vào đêm giáng sinh không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-thich-nhau-nhung-khong-noi/3608830/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.