Thương Vương Thụ ngày hôm sau tỉnh lại, xe ngựa đang dừng lại cạnh một con suối nhỏ chừng mấy bước chân. Trên người y bị ai đó tẩy rửa qua sạch sẽ nhưng dù gội rửa thế nào mấy dấu vết hoan ái vẫn chưa mờ đi.
Y nhíu mài đẹp giơ lên mu bàn tay còn in hằn vết cắn sâu hoắc đã kết vảy.
Dược tình lại bộc phát.
Siết chặt tấm chăn trong tay Thương Vương Thụ xốc thẳng lên tấm chăn dày ra hông, lảo đảo người muốn rời khỏi xe ngựa. Hai chân đáp đất không nghe theo sai sử, " oành " một tiếng đã ngã ngồi trên nền đất.
Lý Na Tra xách một con thỏ rừng trở về, đã thấy Thương Vương Thụ vẻ mặt oán phụ dường như ngồi bệt trên đất.
Hắn đi hai bước thành một, đưa tay đỡ lấy y nâng lên " Lại làm sao thế này? "
Chỉ mới quay lưng đi một lát, y sao lại tự gây thương tổn chính mình rồi.
Thương Vương Thụ nương theo tay hắn đứng dậy, kéo cổ áo che hờ đi mấy dấu vết hoan ái bại lộ ra ngoài, lôi kéo khoé miệng cười ôn hoà với hắn.
" Ta không sao, chỉ là đi đường không cẩn thận quăng ngã bản thân thôi "
Thiếu niên trước mặt y còn chưa quá tuổi trưởng thành, vậy mà lại bị y vô tình lôi kéo cùng rớt xuống vũng lầy không lối thoát. Ngẫm lại chính bản thân còn không phải là yêu nghiệt gây hoạ nhân gian sao?
Lý Na Tra này ngay từ đầu cần nên đến chỗ hắn cần đến, cuối cùng ghi danh sử sách " tam thái tử Lý Na Tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-thi-tam-di-be-ha/617394/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.