Em không la lối, không chất vấn, không tức giận không có nghĩa là em không ghen. Chỉ là... em lấy danh phận gì để ghen? Lấy tư cách gì để chất vấn? Hầu gái?
---
"Vương Thiện..." - Ngô Duy cẩn thận gọi tên cô.
"Hửm???"
"Bà... không sao thật chứ?"
Vương Thiện theo thói quen đưa tay miết lên vết sẹo hình răng người trên cổ mình, cười đầy ý vị:
"Cô ta còn chưa có bản lĩnh lớn như vậy."
Muốn dùng danh phận đè cô? Cô sẽ dùng tên Tả Khiên Hổ kia đạp cô ta rớt đài. Muốn dùng sắc đẹp đánh ngã cô? Cô ta có khả năng đó sao?
Cô chủ nhiệm mới nãy chỉ đứng nhìn cuộc tranh luận nhỏ của lũ học sinh mà không can thiệp vào. Bởi cô biết Vương Thiện sẽ không để bản thân chịu thiệt.
Sau khi lớp ổn định, cô mới thông báo rằng cuộc thi nữ sinh thanh lịch diễn ra hàng năm của trường sắp bắt đầu nên muốn các thành viên nữ trong lớp nhiệt tình tham gia. Mà không tham gia cũng được, dù sao thì Vương Thiện vẫn luôn là hotgirl đứng đầu rồi.
Tô Nhiên Nhiên cố tình ra vẻ bước lên một cách thật đáng yêu, nhí nhảnh để thu hút sự chú ý. Nhưng dường như tất cả đều không quan tâm.
Gần như ngay lúc Tố Nhiên Nhiên quay người nhìn xuống thì Vương Thiện cũng đứng lên:
"Em cũng tham gia."
Ngay lập tức cả lớp ồ lên. Vương Thiện mặt không biến sắc bước tới gần vị cô giáo đang hạnh phúc đến đóng băng trên bục giảng, lập lại:
"Em nói em muốn tham gia."
Cô giáo thoáng giật mình, vội đẩy tờ đăng ký dự thi qua cho Vương Thiện.
"Ờ... ờ... Em qua đây, điền thông tin vào đây."
"Vâng."
Ngay lúc này, Tô Nhiên Nhiên hiển nhiên trở thành người thừa.
Ngô Duy khẽ chau mày. Nhìn bề ngoài mọi người có lẽ sẽ nghĩ Vương Thiện đăng ký dự thi vì sợ mất danh hiệu của mình vào tay Tô Nhiên Nhiên. Nhưng bọn họ không hề biết Tô Nhiên Nhiên này vốn không phải là mối bận tâm của Vương Thiện, thứ cô cần là một điều khác.
Ngô Duy hiểu mục đích của Vương Thiện không phải là cái danh hiệu kia nhưng vẫn không thể đoán được là cô đang muốn làm cái gì, muốn thu lại được điều gì sau cuộc thi vô bổ này.
Ngay sau đó, tin đồn Vương Thiện lần đầu tiên tham gia thi nữ sinh thanh lịch vì lo ngại đối thủ Tô Nhiên Nhiên giành mất vị trí hotgirl đứng đầu của trường đã bay ra xa tít mù tắp. Bây giờ, đi bất cứ đâu trong trường cũng có thể thấy một đám học sinh túm năm tụm ba bàn tán về vấn đề này.
Trên trang web trường còn có cả bảng tham khảo ý kiến, dự đoán ai sẽ là Miss năm nay. Quả nhiên, hai cái tên Vương Thiện và Tô Nhiên Nhiên đã bỏ xa những cái tên khác đến cả trăm phiếu nhưng lại chỉ chênh lệnh nhau vài ba phiếu.
Đương nhiên, Tô Nhiên Nhiên không tự nhiên mà có được số phiếu cao như vậy. Học sinh nguyện ý bỏ phiếu cho cô ta rất ít, hầu như đều là những người ghen ghét Vương Thiện. Tuy đố kị nhưng đối phương lại là người không thể động mà có động thì bản thân họ cũng không thể đánh bại nên đương nhiên họ sẽ mong vị hôn thê trên danh nghĩa của Tả Mạc này hạ gục được đối phương. Nhưng đa số số phiếu còn lại của cô ta đều được cha cô ta mua lại đúng theo kiểu lấy tiền đè chết con nhà người ta.
Dĩ nhiên, Vương Thiện lười quan tâm. Trong khi Tô Nhiên Nhiên ngày ngày đeo mặt nạ da người nhảy nhót lung tung để kết giao thì Vương Thiện lại chăm chú xem những đoạn video catwalk mấy chục năm trước của siêu mẫu Wendy Cox - mẹ cô.
Mẹ thật sự rất đẹp. Đôi mắt biết cười đầy trong sáng, đôi môi ấm áp luôn nói lời dịu dàng, chiếc mũi cao mang xúc cảm mềm mại cọ qua cọ lại, tất cả đều khơi gợi những ký ức ngọt ngào sâu thẳm nhất trong cô.
Cô... nhớ mẹ!
Ngô Duy vừa vào lớp đã thấy BFF của mình đang nhìn điện thoại đến ngẩn người thì bước nhanh qua, vỗ vai Vương Thiện, ân cần hỏi:
"Sao vậy? Có vấn đề gì à? Cần tôi giúp không?"
Vương Thiện không nhanh không chậm nâng mắt. Có nên nhờ cậu ta hay không? Dù sao...
Thấy ánh mắt cô bạn thân nhìn mình lúc thì phức tạp, lúc lại ảm đạm Ngô Duy lờ mờ cũng hiểu được vài phần. Cậu ngồi xuống, vỗ cái bụp vào vai Vương Thiện:
"Tiểu Thiện, bà là đang nghi ngờ chiến hữu của mình đấy à? Có bao giờ ông đây tình báo chuyện của bà cho gia tộc chưa hả?"
Vương Thiện hết nhìn điện thoại lại nhìn Ngô Duy, vẻ rối rắm vẫn hiện rõ.
Ngô Duy vui vẻ tận hưởng vẻ mặt rối rắm mới lạ này của con BFF nhà mình, sau đó rất trượng nghĩa vỗ ngực nói:
"Yên tâm. Tôi mà thông tri chuyện của bà với gia tộc, với nhà họ Tả thì tên tôi mang họ Vương."
Tâm trạng bất an của Vương Thiện lúc này mới yên ổn đôi phần. Người bạn này... tri kỉ.
Trong thời gian chuẩn bị, Tô Nhiên Nhiên không ít lần chọc tức Vương Thiện. Nào là nhảy lên xe Tả Mạc, chiếm vị trí phụ lái cạnh hắn, ríu ra ríu rít. Nào là chạy tới Tả gia, trái một bên lấy lòng Tả Mễ, phải một bên vuốt lông Tả Khiên Hổ. Những lúc ấy cô chỉ lẳng lặng đọc sách hoặc chơi game.
Có một lần, Tô Nhiên Nhiên giả bộ bị Vương Thiện đẩy ngã cầu thang để Tả Mạc nhìn thấy. Cô nhếch mép, một tình tiết ngôn tình cẩu huyết đây mà. Cô ta ngã không nặng nhưng lại làm như chân sắp gãy đến nơi rồi vậy.
Tả Mạc thấy mà như không, tên bác sĩ già chuyên chữa khớp cho Tả Khiên Hổ thì lật đật chạy lại khám cho cô ta.
Cô yên lặng đứng nhìn, đợi khi lão bác sĩ kia nói rằng cô ta không sao thì mới từ từ lại gần. Không có bất kì hành động thừa thãi nào, cũng không nói bất kì điều gì chỉ kéo, rồi đẩy.
Rất nhanh, Tô Nhiên Nhiên lại một lần nữa ngã cầu thang thành công khiến chân trái của cô ta trẹo khớp. Còn cái người vừa đẩy Tô Nhiên Nhiên - Vương Thiện lại phủi phủi tay, mặt không cảm xúc bước lên lầu.
Tả Mạc nhìn vậy khóe miệng khẽ cong.
Sau hơn một tuần thấp thỏm, cuối cùng, nhờ Ngô Duy, những thứ cô cần cũng đều được chuẩn bị sắn sàng. Sẵn sàng để ngả bài với nhà họ Tả kia rồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]