Vương Thiện thuận tay lấy khăn giấy thấm đi vệt nước bên khóe mắt. Cô có nên tự tán thưởng mình không nhỉ? Nhập tâm đến mức bản thân cũng khóc luôn rồi.
Sau đó đương nhiên là đến phần vũ hội. Mọi học sinh có thể tự do làm quen và khiêu vũ với nhau ngay trên nền nhạc nhẹ nhàng giữa khuôn viên trường học.
Ngô Duy vốn đang hí hửng lôi Vương Thiện ra khiêu vũ thì bàn tay đột nhiên trống rỗng, nhìn lại thì đã thấy Tả Mạc trắng trợn ôm lấy eo Vương Thiện, dẫn cô đi.
Cậu tức đến đỏ mắt, ẩn nhẫn hỏi:
"Tôi có thể đi cướp người không?"
"Trừ phi Ngô gia mạnh hơn Tả gia. Còn không thì cả đời này cậu cũng đừng mơ tới việc có thể cướp người từ tay của anh ta." - Ngữ Hàn Phong đứng bên cạnh rất chân thật mà trả lời.
Ngô Duy hừ hừ quay đi. Không cướp được thì không cướp. Ông đây đi ăn bánh.
Vương Thiện đột nhiên bị lôi kéo nên có chút không vui. Đẩy bàn tay đang đặt bên eo mình của Tả Mạc ra, cô liền quay người toan bước về chỗ. Nhưng chân mới bước, tay đã bị người nắm lại, Tả Mạc nâng tay cô lên, ở trước mặt cô khom người mời mà như ra lệnh:
"Khiêu vũ với tôi một bản."
Hiện tại cô và hắn chính là tâm điểm, đã vậy thân phận của hắn lại khá đặc thù nên Vương Thiện đành miễn cưỡng chấp nhận lời mời nhảy bá đạo của hắn.
Bản "Forever in love" vừa vang lên, Tả Mạc liền đan lấy tay Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-that-su-chi-la-ban-giuong/2626717/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.