Đêm của sự im lặng. Ngoài tiếng gió cũng chỉ còn tiếng hít thở nặng nề.
Xe cứu thương vừa tới thì một chiếc môtô lạ cũng dần xuất hiện. Tất cả chỉ kịp cảm nhận được một luồng gió mạnh mẽ xẹt qua, Tả Mạc cùng chiếc môtô đã dừng lại trước mắt.
Tức giận ném mũ bảo hiểm xuống đất, Tả Mạc một thân hàn khí bước nhanh tới khiến không ai dám lại gần. Với mái tóc bị vò rối, đôi mắt mang sát khí đen đặc cùng chiếc áo sơ mi xộc xệch và phần cà vạt bị kéo lỏng Tả Mạc cứ thế thẳng chân đá mạnh khiến Ngô Duy bị bất ngờ mà lăn ra xa mấy vòng.
Hắn ngồi xuống cạnh Vương Thiện, cẩn thận gỡ từng mảnh thủy tinh không găm vào người cô ra. Nếu để ý sẽ thấy bàn tay hắn đang run lên từng hồi.
Thật may, vết thương trên đầu đã được cầm máu.
Các bác sĩ cũng rất nhanh chạy vào, gặp được cảnh này thì hoảng hốt không thôi. Một người lại một người nhanh chóng chạy lại, mặc kệ Tả Mạc là ai cũng bị đuổi tránh ra xa.
Tả Mạc không tức giận, chỉ thâm trầm nhìn đám người mặc blue trắng đang cố gắng xử lý vết thương cho cô. Trên người cô không chỗ nào là không bị thương.
Vết rách ngay trên trán khiến máu theo gương mặt chảy dọc qua sống mũi nhìn vô cùng nhức mắt; phần lưng bị thủy tinh găm vào từng mảng lớn nhỏ loang lổ máu; một chân bị thanh sắt đè đến sưng tím thế nhưng hai tay cô vẫn gắt gao dùng áo ngoài của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-that-su-chi-la-ban-giuong/2626714/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.