Trong khi ở căn nhà nhỏ của Vũ Minh Nguyệt đang chìm trong một sự bình yên, ấm áp của tình yêu thì nơi Vương Thiện đang ở lại không hề mang lại cho cô cảm giác thoải mái chút nào.
Tối nay vì đi vội nên Vương Thiện chưa ăn cơm, nãy cũng chỉ nhấp vài ngụm rượu nên bụng cô giờ trống rỗng. Nó cứ kêu ọt ọt suốt thôi.
Vương Thiện xoa xoa bụng, lê dép vào nhà bếp, thở dài:
"Aizzz... Mi thật là ham ăn..."
Bởi cô đang ở nhà Ngô Duy nên khi mở tủ lạnh, một dàn đồ ăn cứ thế mà tỏa sáng lung linh trước mắt khiến cái bụng nhỏ của cô tiếp tục réo gọi.
Vương Thiện lấy ra một ít đồ rồi bắt tay vào khâu nấu nướng. Cô nấu ăn tuy không ngon bằng Ngô Duy nhưng chắc chắn cũng không tệ đến mức không ăn được.
Chỉ là... ăn thì ăn rồi, uống cũng uống rồi nhưng sao cô vẫn cảm thấy trong người nôn nao, khó chịu thế này nhỉ? Cái cảm giác buồn nôn nó cứ thế xộc thẳng lên cổ khiến cô phải chạy vội vào nhà vệ sinh.
Tiếng nước xả mạnh át cả tiếng ho của Vương Thiện. Cô mệt mỏi vốc nước lên mặt, lau sạch rồi lại nhìn chăm chăm vào chiếc gương trước mắt.
Kì lạ, hôm nay tâm trạng của cô khá tốt nên không thể có chuyện ăn không vào được. Rốt cuộc là cô bị làm sao rồi?
Vương Thiện thở dài, day day huyệt thái dương sau đó liền một mạch leo lên giường của Ngô Duy nằm ngủ. Nhưng chưa được bao lâu, cô bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-that-su-chi-la-ban-giuong/2626513/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.