Sau gần hai tiếng thảo luận, cuối cùng tập đoàn Tả gia cũng chấp thuận hợp tác với tập đoàn Lam gia. Hợp đồng năm năm.
Vương Thương Dạ vì còn có một cuộc họp cổ đông ngay sau đó nên đã cùng với Lam Liễu rời đi ngay lập tức. Bởi vậy, Vương Thiện liền phải nhận nhiệm vụ tiễn khách.
Điều này khiến Vương Thiện không mấy vui vẻ. Nhưng cô vẫn mỉm cười, đưa tay làm động tác mời.
Tả Mạc vẫn như cũ chăm chăm nhìn vào Vương Thiện. Đôi mắt hổ phách vẫn như hổ đói rình mồi khiến cô bức bách khó tả. Anh còn không mau đi đi...
Ngay khi vừa ra khỏi phòng làm việc, Vương Thiện đã bất chợt bị ôm chặt. Vương Mộng Thương cười khì:
"Mẹ..."
Vương Thiện xoa đầu bé con, bật cười:
"Mộng Thương ngoan..."
Ngay lúc này, khuôn mặt luôn lãnh đạm, thi thoảng chau mày suy ngẫm của Tả Mạc đại biến. Đôi mắt màu hổ phách không che giấu nét ngạc nhiên, nhìn chăm chăm vào cơ thể nhỏ bé của Vương Mộng Thương. Thì ra là con gái của cô. Thảo nào... Thảo nào... lại giống cô đến vậy.
Vương Thiện đương nhiên phát hiện ra ánh mắt không mấy thiện cảm của Tả Mạc nên nhẹ nhàng đẩy Vương Mộng Thương vào vòng tay cứng rắn của Vương Tử rồi nhìn thẳng vào đôi mắt đang chuyển dần sang sự giận dữ của Tả Mạc mà hỏi:
"Chúng ta đi được chứ? Tổng Giám đốc Tả?"
Bất chợt, cách tay nhỏ gầy của Vương Thiện bị bàn tay to lớn đầy chai sạn của Tả Mạc nắm chặt lại. Hắn đăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-that-su-chi-la-ban-giuong/2626499/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.