Chương này một phần lấy cảm hứng từ bài hát "Dimple" của BTS.
Thật ra tôi khuyên Đan Lê nhiều là thế nhưng tôi thừa sức để hiểu để cải thiện được cuộc sống không phải chuyện dễ dàng. Nói ra thì rất dễ nhưng nếu để thực hiện được lại là một quá trình dài. Dù vậy tôi vẫn mong, chí ít, những lời động viên ấy sẽ giúp bạn ấy được phần nào về tâm lý vốn đang cần chữa lành của Lê.
"Ừm, cậu nói đúng..." - Đan Lê hơi cười, nhìn vào lòng bàn tay tôi vừa chỉ vào - "Mọi thứ đều nằm trong tay mình mà."
Nghe cô ấy nói đến đây, tôi nghĩ là Đan Lê đã tìm ra được một điều gì đó nên cũng không trả lời, chỉ đưa mắt nhìn lên nền trời rồi ngửa cổ uống vài ngụm nước. Nhìn lên những vì tinh tú kia, chợt tôi nhớ ra một điều mà ngay lần đầu biết đến cô ấy, tôi đã nghĩ đến.
"Cậu biết không, tên của cậu rất đẹp đấy!"
Tôi vui vẻ nhìn sang, thấy cô ấy đang ngẩn người như không hiểu ý lắm. Thấy thế, tôi chậm rãi nói tiếp:
"Đan Lê, là thuốc quý, tiên đơn. Ý chỉ là một người con gái nhẹ nhàng, dịu dàng, tâm hồn trong sáng nhưng lại rất mạnh mẽ... Giống cậu nhỉ?"
"Cậu thấy giống tớ à?"
Rõ ràng là rất giống còn gì. Đan Lê đẹp như thế, là kiểu đẹp dịu dàng, kín đáo song cũng rất kiên cường, chăm chỉ. Đây đúng là mẫu người con gái mà rất nhiều chàng trai theo đuổi. Tôi nghĩ chắc ngày trước cô ấy cũng có không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-ngay-ay/3727431/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.