Lần thứ ba Đinh Vũ Đan Lê gặp Hoàng Tuấn Huy là khi đứng trên sân khấu nhận giải.
Cô đã từng nghe qua lời kể của Khánh Thư về cậu ta, cũng không ngờ cậu ta lại có thể học giỏi như vậy trong khi vẫn đi chơi không kém mấy thanh niên ăn chơi ngoài kia. Đến bây giờ đứng trên cùng một sân khấu, nếu không được nghe Thư kể cô cũng không tin được người đạt giải nhì hóa kia đã từng bước chân vào quán bar, từng bỏ nhà đi mấy ngày không về. Cô cũng nghe Thư nói giờ cậu ta đã thay đổi nhưng ánh nhìn của cô về Tuấn Huy thì không thể khác được.
Cô không thể phủ nhận tài năng của cậu ta, đạt giải nhì hóa không phải chuyện dễ dàng. Cô ôn tiếng Anh đến mụ mị đầu óc cũng vẫn thiếu 0.5 để lên giải nhì, chứng tỏ năng lực của Tuấn Huy không phải ngày một ngày hai mà thành như Chí Tuấn hay bảo.
Tuy vậy, cô cũng mau chóng gạt chuyện đó ra sau đầu. Đây không phải chuyện cô cần quá quan tâm, cũng không cần phải quá chú ý cậu ta làm gì.
Chỉ là, bầu trời thì vẫn xanh, dòng nước tươi mát vẫn chảy, chim vẫn hót líu lo, cánh bướm vẫn dập dờn bay, mọi chuyện đều theo quy luật tự nhiên và quỹ đạo vốn có của nó, trừ việc thích một người thì không.
Cô vẫn nhớ như in lần ấy, hôm đó là một ngày trời trong vắt đang dần chuyển mình sang hè. Lúc bấy giờ đã là đầu tháng tư nhưng trời không hề nắng gắt mà lại dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-ngay-ay/3708472/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.