(1)
Qua mười giờ tối, La Vũ Tịnh rút cuộc làm cho con ngủ, nhìn khuôn mặt con còn vương nước mắt, lòng cô đau như cắt, trăm ngàn lần không tưởng tượng nổi con dám phản kháng lại cha, nguyên nhân lại là để giữ cô lại.
Nếu có khẳ năng, cô muốn cho con một tuổi thơ vui vẻ, gia đình hạnh phúc, nhưng hiện tại kết cục là đã ly hôn, cô không có khả năng làm được, chỉ có thể thăm con nhiều một chút, quan tâm nhiều một chút.
Xác định Khắc Hiên ngủ say, cô vừa đi khỏi phòng được vài bước chân, liền thấy Tề Kiếm Vân đứng ở ngay hành lang, cô sợ tới mức lùi lại hai bước, thiếu chút nữa đâm vào tường.
“Vội vàng cái gì?” anh nắm bả vai cô, làm cho gáy của cô không đập vào tường.
“Tôi đưa cô về” Hơi ấm truyền theo ngón tay anh, làm cô khẩn trương hơn gấp trăm lần, lắp bắp nói “không… không cần”.
Nói là trở về, hôm qua cũng chính là cô tự về, vì sao hôm nay anh ta lại muốn đưa cô đây.
“Tôi đi lấy xe” Anh căn bản không cần hỏi ý kiến cô, mà đối với cô đó là ý chỉ.
Không đánh lại được tác phong áp chế của anh, cô chỉ là ngoan ngoãn ngồi lên xe của anh, xem ra thời gian ba tháng mọi thứ không thay đổi được nhiều cho lắm, vẫn là anh bá đạo còn cô thì vẫn là yếu đuối.
Giống như đêm nay, nhìn anh trách cứ con, cô lại bất lực, tình huống này chỉ sợ là một năm trôi qua thì vẫn cứ giống y như thế đi.
Ngồi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-ly-hon-di/109901/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.