(1)
Mười hai giờ trưa hôm sau, La Vũ Tịnh đứng ở cửa Tề gia, có lẽ trong mắt đa số mọi người đây là đây là một ngôi biệt thự hùng vĩ giàu có, nhưng đối với cô nói nó giống như nhà tù, vất vả lắm cô mới thoát khỏi nó, may mà vì con nếu không cô cũng không có dũng cảm mà bước vào lần nữa.
Người tiến đến mở cửa là ông quản gia “Phu nhân khỏe”.
“Đừng gọi tôi là phu nhân, gọi tôi La tiểu thư là tốt rồi” La Vũ Tịnh hiểu được ý tốt của ông, nhưng cô phải nhắc ông cho đúng, nếu không để chồng cũ của cô nghe được cũng không hay.
Ông quản gia vẫn chỉ là mỉm cười, không có trả lời, trong lòng ông đã có định kiến.
Thật may mắn, Tề Kiếm Vân không có ở nhà, cô vào phòng đọc sách thì liền thấy con, cậu bé đang ngồi ngay ngắn trước bàn viết bài, nhìn dáng vẻ tâm trung cực kỳ giống cha mình, thậm chí giống như thoát ly khỏi thế giới.
“Khắc Hiên! Mẹ đến thăm con” tiếng nói nho nhỏ cất lên, không thử không quấy rầy cậu bé.
Tề Khắc Hiên đầu cũng chưa nâng lên “bài tập của con con chưa làm xong, mẹ đừng phiền”.
“Mẹ ở đây ngồi cạnh con, có được không?”.
“Vâng”.
La Vũ Tịnh ngồi vào ghế da bên cửa sổ, chỉ lẳng lặng nhìn con, như vậy thôi cũng làm cô vô cùng thỏa mãn.
Ba Tháng rồi không thấy con, hình như con đã trưởng thành hơn một chút? Đứa trẻ tuổi này chuyển biến rất nhanh, có lẽ về sau con sẽ phải học nhiều hơn, cô sẽ cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-ly-hon-di/109900/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.