Đây là lần đầu tiên có người ngỏ lời với tôi như thế, còn là một cách thẳng thừng. Trịnh Tâm hình như không định cho tôi thời gian suy nghĩ, vì cậu ta cứ nhìn chăm chăm vào tôi mà chờ đợi.
Kết giao sao? Ngay lúc này? Chúng tôi?
Rất nhiều, rất nhiều câu hỏi đang vây lấy tôi, khiến tôi hoang mang không biết đi tìm đáp án ở đâu. Trầm mặc rất lâu, tôi hơi nắm chặt nắm tay, cố gắng giữ bình tĩnh để đối đáp.
" Chuyện này không phải quá vội vàng rồi sao?"
Tôi nhìn người kia mà hỏi.
Người kia cũng rất bình thản nhìn tôi, cười lắc đầu:
" Không vội, đúng hơn là không còn kịp."
" Sao lại không còn kịp?" Tôi mở to mắt nhìn người nọ, nhưng người nọ không trả lời mà chỉ nhích về phía tôi ngày một gần hơn.
Đến khi khoảng cách giữa chúng tôi không còn khe hở nào nữa, hai cánh môi lành lạnh kia đã áp lên môi tôi từ khi nào.
Dưới ánh đèn vàng của con đường, Trịnh Tâm giữ lấy hai tay tôi, nhẹ nhàng quấn quýt trên môi tôi. Mà tôi vì quá bất ngờ nên cũng không phản kháng, mặc nhiên cho cậu ta tuỳ ý hành động.
Nụ hôn không đến mức mãnh liệt như trong những bộ phim Hàn Quốc mà dì Nam hay coi, nhưng nó cũng đủ khiến trái tim trong lồng ngực tôi đập loạn xạ.
Tôi nhíu mày, cố gắng điều chỉnh nhịp thở của mình. Dù sao đi nữa thì nụ hôn đầu của tôi cũng đã dành cho người mà tôi thật lòng yêu mến. Cớ sao...người đó vẫn không biết đến tình cảm ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-la-cua-nhau/3000/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.