Ngay lúc chiếc xe chuẩn bị rơi xuống cô đã nằm xuống ôm chặt bảo vệ lấy cơ thể trách tổn thương ít nhất, nhưng những mảnh kính vỡ ra và bắn tung tóe do va đập rồi rớt xuống sàn xe cũng như cắm vào da thịt cô. Trấn động qua đi được vài phút cô mới có thể cử động mở mắt nhìn khí độc đang tản dần ra bên ngoài cô biết bản thân cũng phải nhanh chóng thoát ra. Khi cô chống tay xuống sàn lấy sức bò dậy thì vô tình tay cô đã ghim vô một mảnh thủy tinh lớn khiến cô đau đớn đến mức nín thở. Gắng gượng sự đau đớn và bỏ mặc các vết thương to nhỏ đang không ngừng chảy máu cô cắn chặt môi rồi tiếp tục vịn vào thành xe đứng dậy, luồn tay qua khỏi cửa kính đã bể cô mở cửa xe từ phía ngoài.
Đẩy cánh cửa ra rồi bám vào thành đứng dậy, bước ra ngoài nhìn mảnh đất gồ ghề sỏi đá và chiếc xe đã thành phế thải cô lại vô thức rơi nước mắt. Gắng nhịn đau đớn bước từng bước nặng nề về phía đường lớn nhưng chỉ vừa cách chiếc xe 5m thì một tiếng nổ lớn phát ra từ phía sau rồi cô ngã xuống bất tỉnh tại chỗ.
Cô cũng không biết bản thân đã hôn mê bao lâu nhưng khi vừa nhìn thấy căn phòng quen thuộc với ánh đèn vàng cô lại không kìm được nước mắt. Cơ thể đau nhức và gần như mọi bộ phận đều tê liệt, cô ngửi được mùi thuốc khử trùng nồng nặc cũng đủ hiểu cô vừa được vớt từ cõi chết về. Lệ Đan thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-dien-mat-roi/1106287/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.