Từ sau nụ hôn cuồng nhiệt đó cô cũng không còn thấy bóng dáng hắn đâu nữa, nhưng cô cũng không hề quan tâm hay muộn phiền lắm vì bà Lý nhân nhượng với cô hơn hắn rất nhiều. Cuối cùng một tuần cũng trôi qua và cô cũng đã được tháo bột, cô đã có thể di chuyển nhẹ nhàng nhưng bà Lý vẫn nhất quyết bắt hai cô người hầu dìu cô. Sau sự vận chuyển nặng nề của ba người con gái thì cô cũng đã ngồi yên vị trên bàn ăn, nhìn bàn thức ăn trước mặt không có màu xanh ngắt của các loại rau như chân vịt cô thực sự xém bật khóc.
“Mau ăn đi đây đều là món phu nhân yêu thích” ăn một miếng bánh ngọt khiến cô vui đến cười rạng rỡ, đã bao lâu rồi cô chưa được ăn đồ ngọt cô không còn nhớ chính xác nữa. Nhìn đủ loại bánh kẹo, coffee, trà trước mặt mà cô chỉ biết quay sang tặng cho bà Lý một ánh mắt tán thưởng. Đúng lúc đó điện thoại cô vang lên, là Hòa An gọi tới “Alo, chị Đan hôm nay chị tháo bột đúng không em có thể gặp chị được không?”. Nghe giọng lém lỉnh trần đầy nhiệt huyết của cô bé, cô không nhịn được cười một cái. Từ ngày cô không thể ra ngoài một ngày cô bé gọi tới gần chục cuộc để năn nỉ qua thăm, nhưng đây là đâu cơ chứ muốn qua là qua được sao đến cả chú Liêm cũng không biết hiện tại cô đang ỏ đâu.
“Được, gửi địa chỉ chị sẽ qua gặp em” cô nói xong liền cảm thấy không khí xung quanh trầm xuống, mặt bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-dien-mat-roi/1106277/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.