Ngọc Tư trầm mặc nhìn ra biển, sóng biển cuộc trào như cảm xúc của cô lúc này. Cô nhớ anh, nhớ da diết. Nỗi nhớ miên man, dạt dào.
Chẳng phải lúc nào sóng cũng xô vào bờ, chẳng phải lúc nào yêu thương thật nhiều rồi cũng được đền đáp.
Ngày đó, cô gặp anh ở một sự kiện ra mắt mẫu xe mới, bạn cô là chủ trì bữa tiệc, Vĩ Hoàng là khách đã đặt hàng từ trước. Cô vừa gặp đã yêu, bởi vì cô chưa từng gặp người thu hút đến thế. Anh mang một nét hoang dại, lại pha trộn nét lịch lãm hiếm có. Thế là cô chủ động tiếp cận anh, thông qua người chủ trì của sự kiện đó.
Cô chẳng dám gặp anh trước, chỉ dám liên lạc qua mạng xã hội. Cô tỏ tình lần đầu tiên anh đã đồng ý, vậy là hẹn hò.
Cứ tưởng giấc mộng tình yêu của cô sẽ hoàn hảo, thật không ngờ đó chỉ là ảo mộng của riêng cô.
Khi cô từ Pháp trở về, gặp anh lần đầu tiên, anh đã nói: "Hóa ra em xinh đẹp như vậy."
Cô tự huyễn hoặc mình rằng anh yêu cô, lại chẳng biết khi đó anh chỉ tiện miệng khen một câu.
Ngọc Tư vì anh chuyển công tác về Việt Nam, làm quen với công việc mới, nhiệm vụ mới, thử thách mới, không một ai hỗ trợ, kể cả anh. Cô tự mình học hỏi, làm tốt những việc cô chưa từng nghĩ mình sẽ làm được. Cô cùng anh gánh vác TN, anh lại chưa từng cảm ơn cô dù chỉ một câu.
Gió lạnh thổi vào, Ngọc Tư một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-cua-sau-nay/2658275/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.