Gần đây, tháng Bảy trời rục rịt đổ mưa ngâu, sáng sớm đã bắt đầu rả rít, lạnh buốt cho tới trưa vẫn không dứt. Nói là mưa ngâu tháng Bảy, nhưng âm lịch chỉ mới đầu tháng Sáu, lại giống mưa rào hơn. Đợt mưa này vừa dứt, là đợt sau lại kéo đến, cho nên rào hay ngâu cũng đều không đặt chân ra đường nổi.
Ngọc Lam giấu mình trong chăn, ngồi ở sofa, nghiêng người bên thành ghế, hướng ra ngoài ban công ngắm mưa. Thật ra tâm tình Ngọc Lam trước nay tuy trầm lặng, sâu lắng, nhưng cô không phải là người có tâm hồn bay bổng đến mức thả hồn theo mây theo gió, có hứng thú ngồi ngắm mây ngắm mưa.
Khải Lộc pha một ly trà nóng mang ra đặt xuống bàn, ngồi xuống cạnh Ngọc Lam, đưa mắt theo tầm nhìn của cô:
"Hôm nay chị Nghi nói mưa quá nên Spa đóng cửa rồi."
Ngọc Lam gật đầu, không đáp lời. Cô biết rõ dù mưa hay nắng, thời gian này làm gì có khách. Đều là cô báo hại, khiến cả Spa đều phải chịu cảnh cơm không đủ no, nước không đủ uống.
"Uống chút trà đi. Anh pha trà dứa cho em dễ uống."
Ngọc Lam nâng tách trà lên ngửi một ít, sau quay sang Khải Lộc đang mỉm cười khích lệ cô, lòng cô nhẹ hẫng:
"Cảm ơn anh đã ở bên cạnh em lúc này."
Những ngày qua, Khải Lộc vì chuyện của cô mà xin nghỉ phép, dành toàn bộ thời gian chăm sóc cô. Ngọc Lam vừa cảm kích vừa cảm động, nhất thời không biết nên trả ơn anh thế nào, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-cua-sau-nay/2658253/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.