An Nhi: 'Không ổn rồi. Gần đây đau bụng suốt.'
Minh Anh: 'Hai ba tháng trước tao đã nhắc mày đi khám rồi mà.'
Ngọc Lam: 'Sao tao không biết chuyện này?'
Minh Anh: '@Ngọc Lam Hai ba tháng trước không liên lạc được với mày.'
Ngọc Lam gửi vào một chiếc nhãn dán hối lỗi.
An Nhi: 'Chắc phải đi khám rồi. Có ai xung phong đi cùng mị không?'
Minh Anh đang soạn tin, rất lâu không gửi, cuối cùng im bặt.
Ngọc Lam: 'Khi nào thế?'
An Nhi: 'Today.'
Ngọc Lam: 'Tuần sau ok không?'
An Nhi: 'Tao thì đợi được, nhưng cái bụng của tao chắc là không.'
Ngọc Lam: 'Vậy tao không được rồi.'
An Nhi: '@Minh Anh.'
Sau đó, An Nhi đã nhắc Minh Anh hơn mười lăm lần trong nhóm chat mà không thấy hồi âm.
An Nhi: '@Minh Anh Mày có lương tâm không thế?'
Minh Anh: 'Có, nhưng không nhiều.'
An Nhi tắt điện thoại, nghiến răng nghiến lợi, cái gì mà hoạn nạn thấy chân tình, cái gì mà chị chị em em vào sinh ra tử có nhau, giả dối, giả dối hết.
Những tháng cuối năm ở miền Nam mà nói là rơi vào mùa mưa cao điểm, khí trời ngày nào cũng xấu quắc, mây bữa thì xám xịt, bữa thì đen thui, mưa trắng xóa một màu trời.
"Phi, hôm nay rảnh không?" Nếu đã nhờ thì phải tìm người có xe hộp để tránh mưa tránh gió rồi.
"Sao thế? Có việc nhờ vả hả?"
"Tôi định đi viện khám, có muốn đi chung không?"
"Tổng giám đốc đâu?"
"Lão mà rảnh thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-cua-sau-nay/2658186/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.