Thêm một khoảng thời gian nữa trôi qua, dần dần An Nhi nhận ra cứ như bản thân đang sống tạm vậy. Ý chí và nghị lực làm việc sụt giảm rõ ràng. Nỗi u uất về một tương lai mịt mù luôn đè nặng trong lòng, khiến cô mỗi ngày đều phải trải qua rất khó khăn.
Cô tự dằn vặt mình với hai luồng suy nghĩ, hoặc là dứt khoác rời xa sếp tổng, hoặc là cứ tiếp tục giày vò nhau bằng những tháng ngày sầu khổ. Dĩ nhiên, An Nhi rất muốn chọn phương án thứ nhất, chỉ có điều cô chưa đủ quyết tâm.
Cô yêu sếp tổng nhiều, chính vì lẽ đó mà cô đau lòng đến vậy. Nếu chẳng vì yêu anh, cô đã không phải hành hạ tâm trí mình bằng những suy nghĩ không hồi kết.
Cô đã hối hận rồi. Hối hận vì ngày ấy không nên rung động, không nên đồng ý ở bên cạnh anh. Giá như cô cứng rắn một chút, kiến quyết một chút, có lẽ kết cục đôi bên sẽ không như bây giờ.
Suy cho cùng, cô mới chính là người có lỗi trong mối quan hệ này.
Phòng thị trường gần đây yên ắng hẳn, không ồn ào, không náo nhiệt, ai làm việc nấy, không chút động tĩnh gì. Ngày trước là vì Thanh Nga khó tính, mọi người mới kháo nhau giữ gìn trật tự để bảo vệ tiền lương. Sau này, đến thời của An Nhi, ai nấy đều vui, phòng thị trường không khác gì cái chợ. Cho đến khi mọi người chứng kiến An Nhi mỗi ngày đều đến công ty với đôi mắt sưng húp, họ cũng không còn vui nổi nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-cua-sau-nay/2658184/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.