Ngày hôm sau mặc cho Lam và Ngân ngăn cản nói hết lời,cô vẫn nằng nặc đòi đến công ty
\-Tớ còn một tuần nữa là kết thúc thực tập rồi,tớ phải cố gắng để có nhận xét tốt mà.Bỏ cơ hội lần này dù tớ có hết bệnh cũng không thể trả hết nợ cho cậu.
Hết cách với cô bạn cứng đầu kia Lam kê thuốc cho cô đem theo uống,nhưng làm không được để quá sức rất nguy hiểm còn làm xong thì phải về bệnh viện ngay.Cô nhìn thái độ lo lắng của cô bạn mà cười tủm tỉm gật đầu.Lam liền mắng cô.
\-Thế mà còn cười được à.Cậu không thấy tớ lo lắng à.
\-Tớ thấy vui Lam à.Cảm ơn vì cuộc đời đã cho tớ những người bạn tốt như vậy.Thôi tớ đi đây.
\-Nếu có chuyện gì phải báo tớ ngay đấy.
\-Tớ biết rồi.
Cô bước ra khỏi phòng làm việc của Lam cười rồi vẫy tay tạm biệt cậu ấy.Cô thấy Lam đứng nhìn theo cô rồi thở dài.
Đến công ty cô bước vào phòng làm việc,nó vẫn rất sạch sẽ gọn gàng.Cô kéo ghế ngồi xuống thì anh cũng bước vào.Thấy cô anh liền đi lại hỏi.
\-Em đã khỏe chưa.Còn mệt không?
\-Tôi ổn không sao mà.
\-Sao tay em,mặt em lại bị bầm thế kia.
\-À..
\-Nói tôi nghe.
\-Chiều hôm trước tôi bị một bọn kéo đến đánh,nói tôi gì là cướp bồ của người khác.Nhưng tôi không có,họ không nghe tôi nói.May là tôi kịp nhanh chân chạy mất chứ không thì...
\-Tôi đưa em đi khám.
\-Không không hôm qua tôi đi khám rồi,chỉ bị thương ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-co-the-di-cung-nhau-khong/3055385/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.