Một mùa xuân nữa lại đến,tạm biệt một năm cũ đầy những nỗi buồn.Hôm nay là giao thừa,cô ngồi ở phòng khách xem Táo quân cùng với ba,mọi năm thì có mẹ và hai anh nhưng nay mẹ đã mất còn hai anh thì đã có gia đình họ cũng phải chở người họ yêu đi ngắm phố phường đêm tết.Căn nhà trống trải yên ắng vô cùng,tiếng cười vui giòn giã ngày nào giờ cũng chẳng còn nữa.Cô bước đến bên bàn thờ mẹ,lấy ba nén hương thắp lên mùi khói hương làm cho mắt cô cay cay rồi đôi mắt ấy lại ngấn nước nhưng cô không muốn khóc,mặc dù cô nhớ mẹ nhưng một năm qua cô đã khóc rất nhiều rồi,ngồi đây có ba cô mà khóc cũng chỉ làm cho ba thêm buồn.
Từ ngày mẹ mất ba cũng đổ bệnh theo vì đó mà sức khỏe không còn như trước,vì thế mà ba cũng nghỉ việc ở nhà an dưỡng tuổi già.Khuôn mặt ba khắc khổ gầy rõ rệt,đôi mắt buồn đôi khi nhìn về xa xăm suy nghĩ một điều gì đó.
Cô bước đến ngồi bên ba xem tiếp chương trình,cô vừa xem vừa nói chuyện với ba.
\-Chương trình năm nay đặc sắc ba nhỉ?Toàn đưa những chuyện nhức nhối của xã hội vào để diễn !
\-Ừ năm nào cũng vậy!Nhưng mà làm vừa vui cũng vừa chọc ngoáy vào những cái việc nóng của xã hội nghen.Ba vẫn thích nhất cuối năm ngồi xem chương trình này.
\-Thế mà có nhiều người họ kêu nhạt chẳng thèm xem ba nhỉ?!
\-Ừ thì mỗi người mỗi khác mà,giống như cuối năm người ta thích đi đón giao thừa bên ngoài mà con thì ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-co-the-di-cung-nhau-khong/3055355/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.