Cập nhật 26.6.2022
Hôm trước tôi từng nói không biết tại sao cậu ấy lại cực kì hiểu rõ tôi, hôm nay sẽ nói kĩ hơn một chút nha.
Ngoại trừ biết rõ về việc sợ vật "khổng lồ" của tôi, cậu ấy còn hiểu tôi rất rõ. Khi chúng tôi cùng nhau ăn cơm, cậu ấy biết tôi thích ăn rau thơm, không ăn hành tây. Có đôi lúc cậu ấy đi mua cơm cũng đều mua được những món tôi thích, không mua phải món tôi ghét bao giờ (đến mẹ tôi cũng không quen với việc tôi kén ăn như vậy).
Tôi còn dị ứng với xoài. Bây giờ tôi đang là sinh viên năm nhất,quen hai người bạn cùng phòng kia chưa được một năm, không biết tôi bị dị ứng với xoài. Hôm đó tôi chơi game, cậu ấy ngồi ngay bên cạnh tôi đọc sách, một người bạn cùng phòng khác đã cầm hộp trái cây và đút cho tôi ăn, tôi cũng không chú ý đó là quả gì đã há mồm....
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, cậu bạn học khổng lồ kia bịt tai trộm chương (1) lấy tốc độ sét đánh nắm dưới....ờm...cằm, đùa chút thôi, cậu ấy bịt kín miệng tôi lại Tôi và người bạn cùng phòng còn lại đều ngây người nhìn cậu ấy với vẻ mặt hoang mang (Nhân vật trong game của tôi chết rồi, không nên hố đồng đội chút nào, tội lỗi tội lỗi).
Sau đó nghe thấy cậu ấy nói: "Trước khi ăn cái gì phải nhìn xem cậu có ăn được hay không đã rồi hẵng ăn chứ."
Tôi nhìn xuống. A! Một miếng xoài dính sữa chua, không phải nếu chậm chút nữa thì phải đến bệnh viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-so-hai-vat-khong-lo/383184/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.