Các anh em, tôi, Hồ Hán Tam đã trở lại rồi đây!(1)
Lần trước đã nói đến việc ở sân bóng rổ rồi, lần này sẽ nói đến "Chạy vui vẻ" nha (Tiết học chạy bộ môn thể dục của trường bọn tôi có sử dụng app có tên là "vui vẻ chạy trên đường mòn")(2),bởi vì tin vào mấy cái "truyền thuyết" vận động có thể cải thiện vóc dáng nên tôi chưa bao giờ lười chạy bộ, tuy rằng mỗi lần chạy xong đều mệt đến sống dở chết dở nhưng tôi vẫn luôn tự mình chạy xong (vì muốn cao hơn!).
H (cậu bạn cao 2m) có vóc dáng cao lớn, chân dài nên chạy dễ dàng hơn tôi nhiều. Ngay từ đầu cậu ấy đã đề xuất là chạy hộ tôi nhưng tôi từ chối. Cậu ấy cũng không kiên trì hỏi, chỉ cố chấp dặn tôi chạy xong đừng có ngồi xổm xuống luôn (Vì tôi có thói quen ngồi xổm sau khi chạy do rất mệt, tôi biết điều này không tốt nhưng không thể sửa nó được).
Tôi nghĩ đây cũng không phải việc lớn gì nên trả lời "Được nha, không thành vấn đề". Và sau buổi tập chạy ngày hôm đó, lúc đó tôi đang mệt muốn chết vì bài chạy nên cũng không nghĩ nhiều, lập tức ngồi xổm xuống để xoa dịu trái tim đang đập liên hồi qua vận động mạnh.
Cậu ấy nhẹ nhàng kéo cánh tay tôi để tôi đứng dậy và đi lại một chút, nhưng tôi thật sự rất mệt, quay qua ăn vạ với cậu ấy không muốn động đậy...
Sau đó....cậu ấy!!!!
Cậu ấy xách hai nách bế tôi lên!! Giống y hệt bế một chú cún con. Bế tôi lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-so-hai-vat-khong-lo/383183/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.