Thầy bảo lớp trưởng Đăng Khoa báo cáo sĩ số lớp, làm xong một lượt tất cả các thủ tục, thầy mới hỏi: "Sao? Bài tập bữa hỗm thầy cho về nhà làm đã làm xong chưa? Giờ lên bảng giải lấy điểm miệng, ai không giải được thì 0 điểm."
Cả lớp bây giờ đều im thinh thích không đứa nào dám giơ cánh tay lên.
Không phải là mọi người không chuẩn bị bài, mà ai ai cũng biết thầy Phương đã nói là làm thiệt. Thầy nói cho 0 điểm là cho 0 thiệt chứ không có hù hù dọa dọa giống mấy thầy cô khác đâu.
Nhưng mà cái vấn đề ở đây là sệt google không có, áp dụng công thức thì không ra, cả chục cái công thức rồi biết xài cái nào đâu.
Thầy mở sổ điểm ra, đảo mắt vài vòng rồi bắt đầu gọi: "Bữa nay ngày 18, số 18- Lê Nhất Duy."
Nhất Duy nó hóa đá ngay tại chỗ ngồi luôn. Nó không nhờ ông thầy lại có cách gọi người lên làm bài độc đáo đến vậy, nó lại xui đến mức rơi vào trúng cái ngày này.
Khoảng hơn nữa phút sau Duy nó mới chầm chậm đứng lên nói với thầy: "Thầy ơi, em chưa làm bài."
Thầy Phương: "Chưa làm, vậy thì 0 điểm nghe em." Thầy dùng cây viết mực đỏ ghi thẳng con số 0 tròn vo vào sổ cho Nhất Duy. Rồi chưa kịp đợi cả lớp hoàn hồn lại thầy đã gọi tiếp: "Tháng 12, số 12 lên Trần Quốc Dinh."
Hôm nay là ngày 18 tháng 12 nên khi nghe thầy gọi thằng Duy thì thằng Dinh thấy có điềm rồi, nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-phong-cach-vach/3423457/chuong-83.html