Hôm nay là chủ nhật, không cần phải đi đến trường.
Từ sáng, Hạ An đã thức dậy đi chợ mua đồ về nấu ăn. Hầu như những món cô nấu đều là món mà Duy Khải thích.
Hồi hôm qua, phải khó khăn lắm cô mới dỗ được anh nguôi giận bằng vài ba cây kem thanh long, nhưng xem qua vẫn còn chưa hết giận hẳn nữa, bởi thế hôm nay vẫn tiếp tục là chuyên mục dỗ ngọt Duy Khải bằng đồ ăn.
Hạ An cũng không hiểu Duy Khải lại dễ giận dỗi như vậy nữa?
Sao người ta bảo thường là con gái sẽ nhõng nhẽo, sẽ thích giận hờn, ấy vậy mà, cậu thiếu niên này lại có tính khí y hệt như con gái vậy.
Rõ ràng là lúc đầu sống cùng nhau, Duy Khải đâu có như vậy đâu, dạo gần đây lại đổi tính đổi nết lung tung khiến Hạ An không biết đâu mà lường.
Khi về đến nhà, Hạ An có đi ngay qua phòng khách nhưng không thấy bóng dáng Duy Khải đâu, bình thường vào ngày nghỉ Duy Khải luôn nằm ườn ở phòng khách xem ti vi nhưng hôm nay thì lại không thấy anh.
Hạ An thầm nghĩ chắc anh vẫn còn ngủ ở trên phòng, nên không để ý nữa mà đi thẳng vào bếp nấu ăn.
Cô loay hoay mãi cho đến trưa, thức ăn đã nấu chín thơm lừng được dọn lên bàn ăn.
Hạ An đứng ở bàn ăn hơi nghiêng đầu nhìn ra phòng khách xem có Duy Khải hay không để còn gọi anh vào ăn cơm.
Nhưng phòng khách lúc này vẫn trống trơn, không thấy Duy Khải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-phong-cach-vach/3386156/chuong-82.html